Đánh cho mấy chục năm chịu tiến bộ! Đánh cho cái tính ích kỷ, nhỏ mọn như hạt vừng! Đánh cho động một chút là gào gọi ! Phải đánh c.h.ế.t !
Ầm ầm! Lạch cạch!
Cả căn nhà nhỏ đều tiếng động ầm ĩ đánh thức.
Tết nhất, nhà Giản Lỗi, chính bản Giản Thu, tất cả đều về sum họp. Hai đứa nhỏ của bọn trẻ ở chung một phòng, vợ chồng Giản Lỗi một phòng, Giản Thu một phòng, còn chừa hai phòng cho Trương Cường và Trương Duyệt, khiến cả căn nhà Giản gia chật ních .
Còn đang ngái ngủ, ai nấy đều ngơ ngác.
“Chuyện gì thế? Sao ba đánh đại ca?”
, đánh.
Những năm gần đây, khi các cháu dần trưởng thành, Giản Lỗi vẫn cứ ăn , khiến Giản Hưng Hiền ngày càng ưa nổi.
Ba ngày một trận nhẹ, năm ngày trận nặng, ông đánh đứt bao nhiêu dây lưng . Vậy mà Giản Lỗi vẫn chứng nào tật nấy, chẳng đổi chút nào.
Vốn dĩ Tết nhất đang vui vẻ, mấy ngày Giản Hưng Hiền cũng động đến Giản Lỗi. đúng là thể nhịn lâu hơn nữa, mới sáng mùng Hai tay.
Mà đánh thì đánh thật.
Dù tuổi tác cao, nhưng sức lực của Giản Hưng Hiền vẫn còn khỏe. Là một cựu quân nhân phấn đấu cả đời, ông còn mạnh mẽ hơn cả Giản Lỗi nữa!
Giản Lỗi sống trong nhung lụa suốt 20 năm, ăn uống đầy đủ nên cả béo ú. Nhờ quen thuộc địa hình trong nhà, mới thể chật vật chạy trốn khỏi trận đòn của cha.
Dù mập mạp, nhưng linh hoạt khác gì con khỉ, chạy loạn khắp nơi. Vừa chạy, gào , giọng đầy uất ức.
“Mẹ ơi! Nhìn xem ! Ba con thành cha ghẻ ! Vì thằng con út mà đánh con! Hu hu hu…… Mẹ ơi, mau về chủ cho con! Hu hu hu……”
Bị ầm lên như , chuyện Giản Hoài và Điền Mật về nhà ăn Tết lan khắp nhà.
Đám trẻ con vốn thiết với Giản Hoài, chẳng ấn tượng gì về nên cũng chẳng quan tâm. Chúng ngáp dài trở về phòng ngủ tiếp. Đêm qua chơi muộn quá, hôm nay nhất định ngủ bù.
Sau khi lũ trẻ rời , sắc mặt Giản Thu cũng đổi, còn tâm trạng xem náo nhiệt nữa. Giống như Giản Lỗi, cô cảm thấy vô cùng khó chịu. Trong lòng, cô vốn ghét Giản Hoài.
Người thường , “ kế thì cha ghẻ.” Mặc dù những năm qua, Giản Hưng Hiền vẫn chăm sóc cô và Giản Lỗi chu đáo, nhưng như thế vẫn đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-nguoi-chong-quan-nhan/chuong-282.html.]
Bởi vì vốn dĩ, tất cả thứ của Giản Hưng Hiền đều thuộc về em họ. Nếu kế, Giản Hoài và mấy đứa con khác của bà , thì cuộc sống của họ chắc chắn sẽ dễ chịu hơn nhiều.
Bây giờ chia sẻ gian sống, Giản Thu mà vui ? vì kết hôn nhiều năm, chịu đủ khổ ở nhà chồng nên cô sắc mặt khác mà cư xử. Đè nén sự khó chịu trong lòng, cô cố tỏ vui vẻ.
“Aiya, đây là đầu tiên em dâu đến nhà chúng . Một lát nữa con sẽ gọi Kim Hổ nhà em qua đây, cùng náo nhiệt một chút nhé.”
Nghe , Giản Hưng Hiền lập tức ấn tượng với cô con gái .
“Vẫn là Tiểu Thu hiểu chuyện. Anh trai con mà một nửa hiểu như con thì mấy!”
Vốn dĩ nên như !
Đều là một nhà, Giản Hoài hiếm khi về nhà, chẳng lẽ nên tiếp đón chu đáo ?
Trước đây, Giản Hưng Hiền chuẩn riêng một phòng cho mỗi đứa con. Giản Lỗi nhiều con cái nên gia đình chiếm đến ba phòng. Lần bắt nhường một phòng, vì vốn dĩ đó là phòng của Giản Hoài.
Giản Lỗi tư cách gì mà ăn vạ?
chẳng thèm quan tâm đến mấy lý lẽ đó. Hắn chỉ là đang ngủ ngon lành thì Giản Hưng Hiền lôi dậy, mắng đánh. Hắn phục, khó chịu, nên tiếp tục ăn vạ.
“Con chỗ nào là hiểu chuyện? Con là cả, em trai vài câu thì chứ? Không lẽ chỉ vì Giản Hoài tiền đồ, thể giúp ba nở mày nở mặt, nên ba liền xem con gì ?”
TBC
“Con cũng là con ruột của ba! Ba thể thiên vị như !”
Những lời vô lý thốt , sắc mặt Giản Hưng Hiền vốn đang tươi tỉnh vì Giản Thu nịnh nọt, lập tức sa sầm xuống.
“Đồ ngu xuẩn!!”
“Hỗn trướng!!!”
Giản Hưng Hiền hối hận lắm! Ông nuông chiều mà nuôi một đứa con nghịch tử như . Giờ đây, ông hận thể đánh c.h.ế.t Giản Lỗi!
Đánh đủ mạnh, thật sự là đánh đủ mạnh. Sớm thằng con lớn lên bụng hẹp hòi như thế, ngay từ đầu tiên nó nhằm Giản Hoài, ông nên tay thật nặng !
Đáng tiếc, lúc đó ông chọn cách cưng chiều.
Một bước sai là từng bước sai. Bây giờ, Giản Lỗi vô dụng.
Giản Lỗi chẳng hề lo sợ. Cả béo ục ịch như đống mỡ, da mặt dày, đánh cũng sợ, chửi cũng chẳng động lòng.