Nhìn thấy m.á.u từ tay Điền Tâm nhỏ xuống, trong khoảnh khắc ấy, trên mặt Thu Nham hiện lên biểu cảm trống rỗng. Không ai biết lúc đó hắn đang nghĩ gì. Chỉ thấy khi bế Điền Tâm lên, bước chân hắn thoáng lảo đảo.
Khoảnh khắc ấy, Thu Thu sợ hãi. Thực ra, cô bé cùng bà ngoại đến đây để xem tình hình. Bà ngoại bảo cô bé phải giám sát ba ba, tránh để hắn làm trái với mệnh lệnh.
Trong phòng phía trước vang lên tiếng cãi vã, cùng giọng Điền Tâm cầu xin, cô bé và bà ngoại càng nghe càng thấy hả hê. Khi đó, cô bé dán chặt tai vào tường, chỉ để nghe thêm vài câu tiếng khóc của Điền Tâm.
Điền Tâm thực sự quá đáng giận. Cô ta đã lừa cô bé, bắt nạt cô bé, đối xử với cô bé một cách qua loa. Ngay từ khi Điền Tâm lợi dụng cô bé để tiếp cận Thu Nham, Thu Thu đã không có chút thiện cảm nào với cô ta.
Sau đó, Điền Tâm không những không kịp thời hàn gắn mối quan hệ, mà còn phó mặc cô bé cho Thu Hà chăm sóc. Điều này càng khiến Thu Thu có ấn tượng xấu về Điền Tâm.
Thật khó khăn lắm mới có người đứng ra chống lưng, Thu Thu nhất định phải báo thù. Cô bé lặng lẽ cổ vũ cho Thu Nham, mong chờ Điền Tâm sẽ phải chịu khổ sở hơn nữa.
Nhưng bây giờ, khi nhìn thấy Điền Tâm cả người đầy m.á.u bị bế ra ngoài, Thu Thu sợ hãi. Nấp trong lòng bà ngoại, cô bé run lẩy bẩy.
Bà ngoại cô bé cũng sợ hãi.
Hỏng rồi! Xảy ra chuyện lớn rồi!
Sao lại đánh nhau chứ? Chẳng lẽ là do bà ta? Bà ta chỉ muốn giành lợi ích cho cháu gái, chứ đâu có muốn gây ra tai họa c.h.ế.t người.
Trong tâm trạng lo lắng, bà ngoại vội vàng đuổi theo Thu Nham. Còn chưa kịp mở miệng, Thu Nham đã không thèm để ý đến ai, trực tiếp rời đi.
Tiếng bánh xe cọ xát với mặt đường chói tai vang lên, chiếc xe lao vút ra khỏi cổng. Đèn lồng đỏ treo ở cửa còn chưa kịp được thay mới, đã bị xe của Thu Nham đ.â.m bay xa hơn mười mét.
Nhìn thấy chiếc đèn lồng bị xé thành từng mảnh, bà ngoại Thu Thu vừa lạnh sống lưng, vừa kinh hãi. Chuyện lớn thật rồi!
Một Thu Nham mất kiểm soát như vậy, bà ta đã lâu lắm rồi không nhìn thấy. Nhớ tới ánh mắt đầy ắp hình bóng Điền Tâm của Thu Nham, bà ta cảm thấy khó chịu vô cùng.
Người đi rồi, tình cảm cũng lạnh nhạt. Con gái bà ta giờ đã thực sự trở thành quá khứ.
Không ngờ Điền Tâm lại có thể nhẫn tâm đến vậy!
Sợ rằng sau này Thu Nham sẽ tính sổ, bà ta bèn giả vờ ‘bị bệnh’.
Thu Thu ban đầu bị Điền Tâm làm cho sợ hãi, sau lại bị bà ngoại ‘bệnh nặng’ dọa tiếp, khiến cô bé không chịu nổi, cũng đổ bệnh theo.
Một nhà ba người đều thành bệnh nhân, trong khi Thu Nham vẫn đang bận rộn trong bệnh viện. Cha mẹ hắn tuổi đã cao, không thể lo được quá nhiều chuyện, đành gọi điện cho anh trai hắn. Nhưng anh trai hắn công việc bận rộn, chỉ có thể cử vợ mình đến giúp.
Chị dâu cả của Thu Nham vốn khó khăn lắm mới thoát khỏi việc hầu hạ bố mẹ chồng, đang mong có một năm thư thái. Kết quả là chưa yên ổn được mấy ngày, lại xảy ra chuyện lớn như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-nguoi-chong-quan-nhan/chuong-261.html.]
Dù không tình nguyện, nhưng vì tò mò muốn biết Điền Tâm là người như thế nào mà có thể khiến Thu Nham mê mẩn, lại bị hắn hành hạ đến mức này, chị dâu cả vẫn chạy tới Thanh Thành để xem tình hình.
Ngoài ra, những chuyện khác cô ta chẳng buồn quan tâm. Mẹ chồng còn chưa chết, nên dù trưởng tẩu có như mẹ, lúc này cũng không đến lượt cô ta lo liệu.
Còn về phần Điền Tâm, bệnh viện thông báo tình trạng nguy kịch do mất quá nhiều máu, cần truyền m.á.u ngay.
Nhưng vì nhóm m.á.u của cô ta đặc biệt, bệnh viện không có sẵn nguồn dự trữ phù hợp.
TBC
Không muốn làm phiền thêm nhiều người khác, Thu Nham chỉ còn cách vội vã chạy đến nhà họ Điền để tìm Điền Đại Ngưu và Thu Hà.
Nhà họ Điền vẫn rơi vào tình trạng sống dở c.h.ế.t dở.
Thu Nham không rảnh chờ bọn họ mở cửa từ từ, hắn dùng sức đẩy mạnh, khiến cánh cửa bị bật tung.
Thu Hà bị hành động thô lỗ của hắn dọa giật mình. Còn chưa kịp định thần, bà lại hoảng sợ khi thấy vết m.á.u đầy trên quần áo hắn. Đến khi hỏi rõ nguyên nhân, Thu Hà không chịu nổi nữa, choáng váng ngã quỵ xuống đất.
Điền Đại Ngưu theo sau cũng bị dọa đến ngẩn người.
Thu Nham thì gấp gáp lo cứu người, không có thời gian bận tâm đến chuyện khác. Một mình hắn xoay sở không xuể, lại không có người đáng tin cậy giúp đỡ, khiến hắn càng thêm nóng ruột.
Chính vào lúc này, Điền Mật trở về nhà.
Lúc đó, nhà họ Điền đã hỗn loạn như một nồi cháo sôi.
Hàng xóm xung quanh, vì tò mò mà kéo đến xem náo nhiệt.
Thực ra, mọi người đã nghi ngờ tình hình của nhà họ Điền từ lâu. Chỉ trong vòng một năm, gia đình này liên tiếp tổ chức bốn đám cưới.
Với vợ chồng già như Điền Đại Ngưu và Thu Hà, lẽ ra đây phải là điều đáng mừng, đáng tự hào. Nhưng kỳ lạ thay, Thu Hà người vốn thích khoe khoang lại chẳng thấy xuất hiện trong các dịp lễ Tết.
Quan sát ngầm một thời gian, hôm nay cuối cùng cũng có người mở cửa nhà họ Điền, khiến mọi người không thể không đến hóng hớt.
“Chuyện gì xảy ra thế? Nhà họ Thu lại làm sao nữa?”
“Ối trời, sao cậu rể lại dính đầy m.á.u thế này? Mới đi g.i.ế.c lợn về à? Mau lau sạch đi, nhìn mà sợ quá!”
“Mau giúp một tay, ông Điền trông có vẻ không ổn rồi!”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ai biết thì mau kể đi!”
Mọi người xôn xao bàn tán, càng giúp càng rối loạn.