Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Gả Cho Người Chồng Quân Nhân - Chương 233

Cập nhật lúc: 2025-05-26 14:44:34
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giám đốc Hoàng im lặng, không trả lời. Ông ta đang tức giận, suy nghĩ làm sao để không xé rách mặt mũi mà vẫn có thể đuổi Điền Mật ra ngoài.

Điền Mật vẫn rất bình tĩnh, không để tâm đến ánh mắt khó chịu của giám đốc Hoàng, cũng chẳng có ý định buông tha. Cô chậm rãi ghi chép lại nội dung cuộc trò chuyện, sau đó bắt đầu vẽ minh họa.

Trên tranh, giám đốc Hoàng trông dữ tợn, như một con ác quỷ đang nổi giận. Còn bên cạnh, Điền Mật được vẽ thành một người nhỏ bé đáng thương, như thể đang bị ông ta bắt nạt đến mức thảm hại.

Giám đốc Hoàng nhìn Điền Mật hành động có bài bản như vậy thì hoảng sợ. Nhìn cô vẽ lại bộ dạng hung dữ của mình quá chân thực, ông ta vội vàng đứng dậy, hoảng loạn hỏi: “Cô làm gì vậy?”

“Viết báo cáo công tác thôi mà.” Điền Mật vô tội trả lời.

“Sư trưởng của chúng tôi yêu cầu báo cáo phải có cả văn lẫn hình minh họa. Tôi làm vậy để mang về cho ông ấy xem.

Ông cũng biết rồi đó, tôi chỉ là lính mới, phải làm việc cho tốt. Còn chuyện sư trưởng có đọc hay không, đọc xong có trình lên cấp trên hay không, tôi không rõ.

Dù sao thì đây cũng không phải chuyện lớn gì. Chỉ là vài miếng băng vệ sinh mà thôi, chắc không đến mức khiến sư trưởng của chúng tôi bận tâm đâu.”

“Nào, ông xem đi, nếu không có vấn đề gì thì ký tên vào đây.”

“………………” Giám đốc Hoàng nghẹn ứ trong họng.

Cô gái này đang cố tình châm chọc ông ta đúng không?

Cô ta chắc chắn là đang nhắm vào ông ta, uy h.i.ế.p ông ta!

Quỷ thần ơi, đây mà là chuyện nhỏ à? Nếu thật sự là chuyện nhỏ, thì cô ta cần gì phải chặn ông ta ở cửa, dọa ông ta đến mức này?

Bất đắc dĩ lau lau khuôn mặt béo tròn, giám đốc Hoàng đổi sang vẻ mặt khó xử.

“Ai da, đồng chí nhỏ, không phải tôi cố tình làm khó cô đâu. Chỉ là băng vệ sinh ở đây thực sự không đủ để bán.

Cô nghĩ mà xem, bạn bè quốc tế đến tham quan cửa hàng hữu nghị của chúng tôi, đó có phải là chuyện quan trọng của quốc gia không?

Nếu ngay cả băng vệ sinh cũng không có để bán, có phải là quá mất mặt không?”

“Đúng vậy.” Điền Mật gật đầu tán thành.

Sau đó, cô ghi lại từng chữ một những lời của giám đốc Hoàng. Khiến ông ta trừng mắt kinh hãi nhìn cô dừng bút. Lần này, Điền Mật không vặn vẹo gì nữa mà trở nên rất dễ nói chuyện.

“Theo tôi thấy, diện mạo của một quốc gia không chỉ thể hiện qua sức mạnh quân sự, mà còn phải thể hiện trong đời sống hàng ngày.

TBC

Những vật dụng nhỏ như băng vệ sinh thoạt nhìn không đáng kể, nhưng nếu thiếu nó, bạn bè quốc tế sẽ cảm thấy đất nước chúng ta vô cùng lạc hậu.”

“Đúng đúng đúng, tôi cũng có ý này! Chuyện này không phải chỉ đơn giản là vấn đề băng vệ sinh, mà còn liên quan đến hình ảnh quốc tế của chúng ta.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-nguoi-chong-quan-nhan/chuong-233.html.]

Như thể tìm được tri âm, giám đốc Hoàng xúc động đến mức suýt rơi nước mắt.

“Tiểu Điền, vẫn là cô hiểu chuyện, giác ngộ cao, phân tích sâu sắc. Cô là một người trẻ tuổi rất có năng lực!”

“Không có gì đâu.” Điền Mật cười ngại ngùng rồi chuyển chủ đề: “Vậy nên ông phải cố gắng hơn. Đất nước chúng ta có hàng trăm triệu phụ nữ, đây là một thị trường khổng lồ.

Chỉ dựa vào nhập khẩu thì làm sao đáp ứng được nhu cầu? Ông cũng không muốn để hết những thứ tốt lại cho nước ngoài dùng chứ?”

“Nếu thực sự yêu nước, thì không thể chỉ quan tâm đến thể diện mà không lo đến đời sống thực tế.”

“Tại hội nghị của Hội Liên hiệp Phụ nữ trước đây, tôi đã nhấn mạnh rằng chúng ta không thể chỉ tập trung vào công nghiệp nặng mà bỏ qua nhu cầu sinh hoạt hàng ngày.

Ông là người có năng lực, có hiểu biết, chắc chắn sẽ hiểu ý tôi. Ông nói xem, chúng ta có nên tranh thủ thời gian để nghiên cứu phát triển sản phẩm không?”

“Hàng trăm triệu người, nếu mỗi người mua một miếng băng vệ sinh, thì lợi nhuận sẽ lớn đến mức nào?

Nếu ông đồng ý với quan điểm của tôi, tôi có một kế hoạch chi tiết ở đây, chúng ta có thể bàn bạc cụ thể hơn.”

Điền Mật cười rạng rỡ như thể vừa tìm được tri kỷ. “Ngay từ lúc nhìn thấy ông, tôi đã có cảm giác rất hợp ý. Quả nhiên không sai! Chúng ta thực sự có chung quan điểm. Ha ha ~~~”

Điền Mật vui mừng vô cùng.

“………!!!” Giám đốc Hoàng hoảng sợ đến mức phải lùi lại một bước.

Được Điền Mật khen ngợi, ông ta toát cả mồ hôi lạnh.

Nghiên cứu phát triển sản phẩm? Tự sản xuất băng vệ sinh? Cô gái này thật biết mơ tưởng!

Đây có phải chuyện mà một giám đốc nhỏ như ông ta có thể quyết định không?

Ông ta tính là cái gì chứ?!

Đến lúc này, giám đốc Hoàng mới thật sự hiểu được sự khó chơi của Điền Mật. Đồng thời, ông ta cũng hiểu vì sao Hội Liên hiệp Phụ nữ lại đồng ý với yêu cầu của cô, rồi đẩy cô đến chỗ ông ta.

Đây đúng là một củ khoai lang nóng phỏng tay!

Cô gái này vừa giỏi ăn nói, vừa giỏi bịa chuyện, lại còn có hậu thuẫn từ quân đội. Ai dám không nể mặt cô chứ?

Muốn đuổi Điền Mật đi không phải chuyện đơn giản. Nhìn cô vừa viết vừa vẽ, giám đốc Hoàng chỉ cảm thấy đau đầu và bất an.

Rốt cuộc, ông ta bị đám cáo già kia gài bẫy rồi!

“Ha ha…” Giám đốc Hoàng lau mồ hôi, gượng cười rồi chuyển sang nói về hạn mức phân phối.

Loading...