Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Gả Cho Người Chồng Quân Nhân - Chương 212

Cập nhật lúc: 2025-05-26 14:38:40
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“… Khụ khụ, khụ... khụ khụ khụ...”

Hạ Lâm ho càng dữ dội hơn.

Hắn nhịn đến mức đỏ cả mặt, đến cả mắt cũng đỏ.

Giản Hoài nhìn bộ dạng sắp phát điên của hắn, không vui nói:

“Làm gì? Chỉ cho phép anh không biết xấu hổ, còn người khác nói thật thì không chịu nổi sao?”

Nghe vậy, sắc mặt Hạ Lâm lập tức đen lại.

Điền Mật kéo kéo tay áo Giản Hoài, hòa giải:

"Đừng nói vậy. Hạ chỉ đạo viên chắc chắn yêu thương vợ mình. Chẳng qua là không ai dạy bảo, nên hắn không biết cách đối xử tốt với vợ mà thôi.

Hắn chắc chắn không giống Tạ Trường Quý, anh đừng nghiêm túc quá."

Những lời nói mềm mỏng nhưng lại đ.â.m thẳng vào lòng, sắc mặt Hạ Lâm trắng bệch rồi lại xanh mét.

Điền Mật như không nhìn thấy áp suất thấp quanh hắn, tiếp tục cười tủm tỉm tiếp đãi khách:

"Tới nào, Hạ chỉ đạo viên, ăn cơm uống rượu đi. Đừng chấp nhặt với Giản Hoài, hắn vốn vậy rồi.

Các người cứ từ từ uống rượu, tôi dẫn Mã đại tỷ vào trong kiểm tra kỹ hơn. Đừng lo lắng, có sư phụ tôi – thánh thủ phụ khoa ở đây, Mã đại tỷ sau này nhất định có thể sống lâu trăm tuổi."

“...”

Hạ Lâm càng muốn độn thổ.

Điền Mật dùng cách mềm dẻo khiến hắn khó chịu hơn là Giản Hoài dùng cách cứng rắn. Nhưng điều khiến hắn khổ sở nhất chính là hắn không thể bỏ đi.

Điền Mật đã nói đến mức này, nếu hắn bỏ đi thì chẳng khác nào thừa nhận vấn đề của mình sao?

Như ngồi trên đống lửa, Hạ Lâm không biết phải đối mặt với Giản Hoài thế nào.

"Chuyện nhỏ như vậy mà làm như trời sập." Giản Hoài vẫn độc miệng như cũ. “Tôi biết anh thương vợ, cho nên mới ra sức đến vậy. Nhưng phụ nữ không chịu đựng giỏi như anh tưởng. Sau này nhớ tiết chế một chút.”

“…Anh… anh…”

"Tôi làm sao có thể thản nhiên như vậy?" Giản Hoài khinh bỉ, giúp Hạ Lâm nói ra những gì hắn đang nghĩ. “Bảo anh đọc sách thì không chịu, ha ha, giờ thì thiệt rồi phải không?”

“Ăn uống, ngủ nghỉ, chuyện nam nữ vốn là bản năng con người. Anh một kẻ thô lỗ không có đầu óc, tôi có gì mà không dám nói?”

“Anh có thể vì chuyện này mà ghi hận tôi, hoặc cũng có thể vì chuyện này mà suy nghĩ lại cách đối xử với vợ anh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-nguoi-chong-quan-nhan/chuong-212.html.]

"Không thể nào, không thể nào! Tôi đây cũng không biết nữa!" Hạ Lâm xấu hổ vò đầu bứt tai, giọng ồm ồm nói: "Tôi nghe huynh đệ của tôi bảo rằng, nữ nhân có gương mặt nhỏ nhắn thường hay nói ngược lòng mình.

Hắn nói với tôi, khi họ nói 'không cần' thì thật ra là muốn. Cho nên... cho nên..."

"Cho nên anh liền tin luôn à?" Giản Hoài cạn lời.

“Anh là đồ ngốc hay là kẻ mù vậy? Ngươi không nhìn thấy sắc mặt của vợ anh khi đó sao?”

"... Tôi có thấy. Nhưng... tôi chưa từng thân mật với ai khác. Tôi đâu có biết cô ấy thật sự khó chịu, hay là chỉ đang giận dỗi với tôi chứ?" Hạ Lâm ấm ức vô cùng, cảm thấy mình oan hết chỗ nói.

"..." Giản Hoài lại một lần nữa câm nín.

Anh đưa tay day trán, thật sự không muốn nói chuyện với tên ngốc này nữa. Nhưng Hạ Lâm chẳng để tâm đến sự chán ghét của Giản Hoài, đột nhiên lại thao thao bất tuyệt.

"Tôi với vợ tôi là thanh mai trúc mã. Nhà cô ấy điều kiện rất tốt, nếu tôi không nhập ngũ rồi lập được chút công danh, thì tôi cũng chẳng có tư cách đi cầu hôn nàng.

Anh không biết đâu, lúc cưới được cô ấy, tôi đã kích động đến mức nửa tháng liền không ngủ ngon giấc. Chỉ khi tôi rước cô ấy về đảo rồi, lòng tôi mới xem như ổn định lại một chút.

Nhưng tôi có nghe nói, nam nhân mà biểu hiện kém trên giường thì sẽ bị nữ nhân ghét bỏ. Thế nên tôi..."

"Thôi được rồi, được rồi!" Giản Hoài ngắt lời, không muốn nghe hắn lải nhải mấy chuyện vô dụng. "Anh đau vợ thế nào, cưới vợ ra sao, tôi không muốn biết.

Nếu anh lo lắng mình không biết nhẹ nhàng, thì lần sau động phòng cứ để vợ anh chủ động đi!"

"Gì cơ?! Chuyện này mà nữ nhân cũng có thể chủ động à?" Hạ Lâm sửng sốt! Hạ Lâm bừng tỉnh! Hạ Lâm đầy mong chờ!

Hắn nóng lòng muốn hỏi thêm Giản Hoài về vấn đề này, nhưng Giản Hoài chẳng thèm nói với hắn nữa.

Nhét ngay một cái màn thầu vào miệng Hạ Lâm, Giản Hoài quát: “Ăn nhanh đi, lát nữa tôi còn phải rửa bát nữa!”

"Hả? Anh rửa bát á?!" Hạ Lâm lại lần nữa giật mình. “Rửa bát không phải việc của nữ nhân sao? Anh sao lại...”

"Liên quan gì đến anh?" Giản Hoài mất kiên nhẫn, lườm Hạ Lâm một cái. “Ăn của anh đi!”

Là một nam nhân vừa mới khai trai, lại bị vợ chồng Hạ Lâm làm gián đoạn chuyện tốt, Giản Hoài hiện tại chẳng có nổi một sắc mặt tốt để đối xử với hắn. Không đuổi thẳng Hạ Lâm ra ngoài đã là nhân nhượng lắm rồi!

TBC

Thế nhưng Hạ Lâm lại chẳng phải người thông minh. Hắn nghĩ rằng Giản Hoài đã biết chuyện riêng tư này của hắn, vậy chắc chắn Giản Hoài là huynh đệ tốt nhất của hắn rồi.

Thế là hắn cứ bám lấy Giản Hoài mà thao thao bất tuyệt về chuyện theo đuổi vợ, chuyện lần đầu xong lo lắng thế nào, chuyện mỗi đêm cố gắng ra sao...

Hạ Lâm cứ huyên thuyên không ngừng, bất kể Giản Hoài có nghe hay không.

Hạ Lâm vốn là người kiêu ngạo, chẳng phục ai, chỉ cảm thấy bản thân là đại nam nhân vĩ đại nhất. Hắn chưa từng cùng ai tâm sự chuyện tình cảm.

Trong mắt hắn, những điều đó chỉ là trò vặt vãnh của nữ nhân, không hợp với ý chí sắt thép của mình!

Loading...