Giản Hoài xuất hiện, khiến Tạ Trường Quý đang hấp hối bỗng thấy hy vọng. Hắn run rẩy giơ tay lên, lớn tiếng kêu cứu.
“Doanh trưởng cứu mạng! Các nàng g.i.ế.c !!”
Nghe thấy , Điền Mật lập tức ném que cời lửa, loạng choạng lao về phía Giản Hoài.
“Chồng, cuối cùng cũng trở ! Ô ô... Em sợ quá... Hắn... Ô ô... Hắn đáng sợ lắm... Ô ô...”
Cô yếu ớt ngã lòng Giản Hoài, khuôn mặt tái nhợt, nước mắt lã chã rơi xuống, trông hệt như Tạ Trường Quý dọa đến phát khiếp.
“Ô ô... Vừa chúng em chỉ ở nhà yên , đột nhiên xông đánh . Em bảo Đại Hắc cản , phát điên đánh Đại Hắc.
TBC
Ô ô... Đại Hắc đáng thương của êm, nó Tạ Trường Quý cắn! Ô ô... Nó thật đáng thương, ô ô...
Để cứu dũng sĩ Đại Hắc của chúng , em đành kéo Trần Tĩnh liều mạng lao lên đánh ! Ô ô... Em sợ c.h.ế.t mất thôi, ô ô...”
“Cô bậy!! Doanh trưởng, cô dối!!”
Tạ Trường Quý tức đến mức hộc máu.
“ thể cắn Đại Hắc? chó!! Rõ ràng là nó cắn! Doanh trưởng! Anh xem , cả đầy thương tích! Cứu mạng a!!”
“Ô ô... Giản Hoài, em sợ hãi...” Điền Mật nép chặt lòng , như thể Tạ Trường Quý cho kinh hãi.
“Không , đừng sợ.” Giản Hoài nhẹ giọng an ủi cô.
Anh phớt lờ tiếng kêu cứu của Tạ Trường Quý, chỉ tập trung dỗ dành Điền Mật. Sau khi lau nước mắt cho cô và đưa cô về phòng yên, Giản Hoài mới , ánh mắt đầy tuyệt vọng của Tạ Trường Quý, cúi xuống kiểm tra vết thương của Đại Hắc.
“Ừm, đúng là vết thương.” Giản Hoài lạnh nhạt .
“Hơn nữa, lông ở tai Đại Hắc còn mất một mảng.”
Giản Hoài lạnh lùng Tạ Trường Quý, giọng chút cảm xúc:
“Tạ Trường Quý, thể giải thích xem vì trong giờ huấn luyện xuất hiện ở nhà , đánh chó của , còn khi dễ vợ ?”
Không báo , Giản Hoài đột nhiên tung một cú đá, khiến Tạ Trường Quý lăn đất. Giọng băng lạnh, ánh mắt chút nhiệt độ.
“Nói chuyện !! Tạ Trường Quý, tới nhà gì?”
“.... ...”
Tạ Trường Quý ấp úng, nổi lời nào.
Hắn đúng là đến để đánh . Hắn cũng thật sự đánh Đại Hắc. Nếu Giản Hoài che chở , lẽ còn cơ hội lấp liếm. bây giờ, Giản Hoài rõ ràng định bao che cho .
Tạ Trường Quý tuyệt vọng nhắm mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-nguoi-chong-quan-nhan/chuong-199.html.]
Xong , thực sự xong .
Giản Hoài nhúng tay , chuyện đánh vợ sẽ thể ém nhẹm nữa.
Muốn biến chuyện lớn thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ thành gì ư? Không thể nào!
Bi phẫn chồng chất, Tạ Trường Quý hận đến nghiến răng, quyết định kéo Trần Tĩnh xuống nước.
“ tố cáo! Trần Tĩnh là hậu duệ của tư sản! Bà ngoại của cô từng xuất ngoại, cô tiếng Nhật! Cả nhà bà ngoại cô đều đáng bắt đấu tố!”
Vẻ mặt dữ tợn, chút lưu tình mà bán Trần Tĩnh, quyết tâm khiến cô còn thê thảm hơn .
Trần Tĩnh sớm đoán Tạ Trường Quý sẽ trả thù. khi tận tai thấy những lời , cơ thể cô vẫn run lên, suýt nữa vững.
Cô giơ cao d.a.o phay, nhắm thẳng cổ Tạ Trường Quý.
Cô g.i.ế.c !!
Tên đàn ông hủy diệt cả nhà cô , cô nhất định g.i.ế.c !!
Keng!
Giản Hoài nhanh chóng đoạt lấy con d.a.o tay cô .
Ạn lạnh lùng Trần Tĩnh, giọng chút độ ấm:
“Vấn đề của cô, chỉ cần c.h.ế.t là thể biến mất.”
Ý rõ ràng—nếu Trần Tĩnh thực sự g.i.ế.c Tạ Trường Quý, Trần gia sẽ gặp phiền phức lớn hơn nữa.
Trần Tĩnh lập tức hiểu hàm ý trong lời của , vội vàng giải thích:
“Bà ngoại tư sản. Bà chỉ là theo hầu tiểu thư nhà chủ, cùng tiểu thư xuất ngoại. Bà là bồi . Bà chỉ thông minh hơn , nên học nhiều thứ.”
điều đó chẳng ích gì. Vì bà ngoại cô quá thông minh, lấn át cả tiểu thư của , nên tiểu thư đó đuổi về nước, đó gả cho một công.
Gia đình Trần Tĩnh thực chất là tầng lớp thấp nhất trong xã hội. Trước khi đất nước giải phóng, họ luôn là những kẻ áp bức. Ngay cả dân thường họ cũng bằng.
Đây cũng là lý do thông tin về Trần Tĩnh vấn đề gì.
Vấn đề duy nhất của Trần gia, chính là việc bà ngoại cô từng nước ngoài.
Trước điều chuyện to tát. từ năm 1956 trở , ngày càng nhiều gặp rắc rối vì thích ở nước ngoài, khiến Trần gia lo sợ liên lụy.
Để bảo vệ gia đình, Trần gia mới tìm một mối hôn sự “an ”.
Tạ Trường Quý nhập ngũ, xuất từ tám đời bần nông, thành phần gia đình vô cùng “sạch sẽ”.