Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Gả Cho Người Chồng Quân Nhân - Chương 195

Cập nhật lúc: 2025-05-26 14:38:03
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh không phải loại người lợi dụng việc đối xử tử tế với gia đình liệt sĩ để đánh bóng tên tuổi như Tạ Trường Quý.

Giản Hoài dựa vào bản lĩnh thật sự để lập nghiệp. Anh không sợ người ta bàn tán, cũng chẳng quan tâm cái gọi là danh tiếng.

Ở chỗ anh, mọi chuyện chỉ xét đúng sai, không phân biệt giới tính hay tuổi tác. Bất kể là ai phạm sai lầm, anh đều sẽ xử lý.

Dù Dương Tiểu Hoa có khóc lóc đến chết, Giản Hoài cũng sẽ không mềm lòng.

Dù hai ông bà Bao có mắng anh đến chết, Giản Hoài cũng sẽ không động dung.

Anh chỉ lặng lẽ nhìn đồng hồ, đếm thời gian.

Anh chỉ cho Dương Tiểu Hoa ba phút để suy nghĩ. Nếu quá ba phút mà cô ta không trả lời, anh sẽ coi như nàng muốn về quê.

TBC

Đếm ngược, ba…

“Tôi chọn vào thành phố.”

Cuối cùng, Dương Tiểu Hoa không dám đánh cược.

Giản Hoài lạnh lùng, vô tình. Khi anh không do dự bẻ gãy tay cô ta, Dương Tiểu Hoa đã nhận ra điều đó.

Nhìn thấy vẻ mặt đếm thời gian của Giản Hoài, cô ta kinh hồn bạt vía, không dám làm trò nữa.

“Tôi muốn rời đảo, tôi muốn vào xưởng chế biến thịt. Tôi muốn…”

“Chờ sắp xếp.” Giản Hoài chẳng buồn để ý đến lời cầu xin của cô ta, trực tiếp một câu chặn lại.

Dương Tiểu Hoa bất mãn, trực tiếp bất chấp tất cả.

“Tôi mặc kệ, tôi phải đi đến xưởng chế biến thịt. Trong xưởng còn phải chia cho tôi một phòng.

Không cho tôi đi, không cho tôi phòng riêng, tôi liền không cần các con gái nữa, tôu liền không đi.”

Hy sinh một đứa con trai cũng được, nhưng hy sinh đến ba đứa con gái cũng không phải là chuyện quá khó khăn. Không thèm để ý đến ánh mắt cầu xin của các con, Dương Tiểu Hoa kiên quyết xem các con như món hàng để trao đổi, lặp lại chiêu trò cũ.

Cô ta nằm vật xuống đất, cố chấp cản đường Giản Hoài.

Dù sao cô ta yếu thế thì cô ta có lý. Nếu Giản Hoài không đồng ý, cô ta sẽ đến trước cửa quân khu làm loạn, thậm chí đánh con cái!

Dương Tiểu Hoa thực sự đã bị dồn đến bước đường cùng. Ngay cả sự sợ hãi đối với Giản Hoài, cô ta cũng có thể gạt sang một bên.

Giờ phút này, cô ta chỉ có một suy nghĩ duy nhất: nếu cô ta không sống yên ổn, thì người khác cũng đừng mong sống yên ổn!

Giản Hoài cũng cảm thấy buồn cười.

Quả thực là gan dạ. Trước đây, người dám uy h.i.ế.p Giản Hoài như vậy, mộ phần của họ có khi đã xanh cỏ từ lâu.

Dương Tiểu Hoa dám làm càn, dám uy h.i.ế.p Giản Hoài, đúng là chỉ có thể nói một câu: to gan lớn mật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-nguoi-chong-quan-nhan/chuong-195.html.]

Chỉ một ánh mắt, Điền Mật đã hiểu ý mà đưa ba chị em nhà họ Bao rời khỏi hiện trường.

“Được rồi, nếu các người đều muốn về Bao Thành, vậy thì mau chóng thu dọn đồ đạc đi. Cho các người nửa tiếng chuẩn bị.”

Giản Hoài nhấc bổng Dương Tiểu Hoa lên, kéo theo Bao Thành, không cho cô ta cơ hội lên tiếng nữa, trực tiếp đưa cô ta về nhà.

Suốt dọc đường, mặc cho Dương Tiểu Hoa gào khóc, làm loạn thế nào, Giản Hoài vẫn thờ ơ, không thèm liếc mắt.

Anh vẫn chỉ đang xem kịch. Đã nói nửa tiếng, thì thật sự chỉ có nửa tiếng. Khi thời gian vừa đến, bất kể Dương Tiểu Hoa đã thu dọn xong hay chưa, Giản Hoài đều sẽ tự tay đưa bọn họ ra khỏi đảo!

Lần này, Dương Tiểu Hoa thực sự bị dọa sợ.

Cô ta không thể về quê. Nếu về đó, cô ta sẽ không còn đường ra nữa. Nơi đó chẳng khác nào địa ngục, có thể vùi dập cô ta đến chết.

Cô ta khóc lóc, cầu xin, tha thiết hối cải.

Cô ta sai rồi, cô ta thật sự biết lỗi rồi. Vì con cái, vì Bao Đại Quang, xin hãy tha thứ cho cô ta thêm một lần!

Cô ta cũng là bất đắc dĩ thôi. Nếu có thể sống tốt, ai lại muốn làm loạn như vậy chứ?

Chân thành rơi nước mắt, Dương Tiểu Hoa khóc đến mức suýt nữa ngất đi.

Nhưng Giản Hoài vẫn thờ ơ.

Anh cứ thế lặng lẽ đứng trước cửa, dựa vào khung cửa, mặc cho Dương Tiểu Hoa phát tiết.

Cô ta nói gì đi nữa, anh đều xem như không nghe thấy. Đến khi thời gian vừa đúng, Giản Hoài mạnh mẽ áp chế cả nhà bốn người của cô ta lên chiếc thuyền nhỏ rời đảo.

Dương Tiểu Hoa làm loạn đòi nhảy xuống biển, Giản Hoài cũng chỉ lạnh lùng nói: “Nhảy đi.” Dù sao có anh ở đây, cô ta cũng không thể c.h.ế.t được.

Phát hiện làm loạn vô ích, Dương Tiểu Hoa bắt đầu phát điên.

Cô ta chửi Giản Hoài, chửi Trần Tĩnh, chửi Tề Quyên, chửi Điền Mật… Cô ta nguyền rủa tất cả bọn họ đều không được c.h.ế.t tử tế!

Vốn dĩ, Giản Hoài không để tâm. Nhưng khi cô ta chửi đến Điền Mật, ánh mắt anh lập tức thay đổi.

Anh siết chặt tay, dùng lực mạnh bẻ khớp tay Dương Tiểu Hoa, khiến cô ta đau đến mức không thể thốt lên lời.

Chờ đến khi Dương Tiểu Hoa trở nên ngoan ngoãn, Giản Hoài mới nhàn nhạt liếc cô ta một cái, giọng điệu lạnh lùng:

“Cẩn thận lời nói. Tính tình tôi không tốt lắm đâu.”

“……!!” Dương Tiểu Hoa căm hận nhưng chỉ có thể im miệng.

Còn có thể làm gì nữa đây?

Cô ta không đánh lại Giản Hoài, ngoài việc chấp nhận số phận, cô ta còn có thể làm gì khác?

Cũng may, Bao Thành vẫn đi theo cô ta. Chỉ cần có Bao Thành, cô ta vẫn có thể liên lạc với một số người, vẫn có thể nghĩ cách rời khỏi Bao gia.

Như níu lấy chiếc phao cứu mạng cuối cùng, Dương Tiểu Hoa không để Bao Thành rời khỏi cô ta nửa bước. Nhưng Bao Thành lại cảm thấy rất khó chịu.

Loading...