Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Gả Cho Người Chồng Quân Nhân - Chương 165

Cập nhật lúc: 2025-05-25 15:32:14
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều gia có bảy người con. Con cả, Kiều Mộng Nhi, đã lấy chồng. Người nhỏ nhất, Kiều Quyên Nhi, mới học lớp ba tiểu học.

Trừ những người không ở nhà, Kiều gia tổng cộng có bảy người. Xét đến việc Kiều Lan và Giản Hoài đều có lượng vận động lớn và ăn khỏe, cộng thêm năm đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn, cuối cùng Điền Mật phải hấp hai nồi bánh bao và nấu một nồi cơm đầy.

Nếu đã mời khách, Điền Mật không thể để khách ăn mà không đủ no.

Chuẩn bị xong món chính, cô bắt đầu xào nấu, chuẩn bị các món ăn. Ban đầu có sáu món nhưng không đủ, giờ cô phải làm gấp đôi, nâng lên thành mười hai món.

Xem như là chúc mừng nàng bái sư thành công vậy!

Hắc hắc, Điền Mật vừa bận rộn vừa vui vẻ.

Trần tẩu tử bị tài nghệ nấu ăn của Điền Mật dọa đến ngây người.

“Không phải đâu, Tiểu Điền, cô ăn uống như thế này, sau này sống sao cho nổi?”

TBC

“Hì hì, hôm nay vui mà, phá lệ một lần cũng chẳng sao.”

“A?” Trần tẩu tử bối rối. “Không phải tại vì chúng tôi đến, cô mới làm nhiều món vậy chứ? Này…” Trần tẩu tử vừa sợ hãi vừa cảm kích.

“Không có, không có.” Điền Mật vội vàng giải thích: “Vừa nãy Phương dì nhận tôi làm đồ đệ rồi! Hì hì ~ từ nay về sau, tôi chính là học sinh y học chính quy rồi!

Đợi đến khi tôi học xong, có thể đi thi chứng chỉ y sư. Như vậy, sau này tôi có thể vào bệnh viện làm bác sĩ!”

Hóa ra là vậy. Trần tẩu tử yên tâm.

Chuyện liên quan đến tương lai và tiền đồ là chuyện tốt, quả thực đáng để ăn mừng. Cả đời chỉ có một lần, phá lệ một chút cũng không sao!

Nghĩ vậy, Trần tẩu tử lập tức gia nhập đội “phá của”, cùng Điền Mật xào nấu thức ăn.

Món Đông Bắc loạn hầm chính là sở trường của Trần tẩu tử. Nghe nói Điền Mật chưa từng ăn, chị ấy lập tức về nhà lấy nguyên liệu, nấu cho Điền Mật một nồi. Cái gọi là “loạn hầm” nghĩa là có thể hầm chung bất cứ nguyên liệu nào.

Cà tím, khoai tây, cà chua, miến, đậu phụ, đậu que, ớt xanh, mộc nhĩ, thịt ba chỉ… Trần tẩu tử ném hết vào nồi, hầm thành một nồi lớn.

Nhìn chị ấy không xào, không chiên, cứ thế quăng hết vào nồi hầm, Điền Mật thực sự nghi ngờ nhân sinh.

Cái này ăn có ngon không chứ?

Nhà ai nấu ăn mà tùy tiện thế này?

Nhưng đến khi nồi hầm sôi, mùi thơm nức mũi bay lên, Điền Mật tâm phục khẩu phục.

Đây đúng là một món mỹ thực! Đặc biệt là nước canh chua cay đậm đà, thực sự quá ngon! Điền Mật tuyên bố, ngoài sâm bổ lượng, đây chính là loại canh cô thích nhất!

Điền Mật thích ăn món này bao nhiêu, thì Giản Hoài và mọi người lại càng thích ăn thịt bấy nhiêu. Nồi vịt hầm, các món xào hải sản đều bị họ tranh giành sạch sẽ.

Ban đầu, Giản Hoài và Kiều Lan định uống chút rượu, nhưng đám nhỏ cướp đồ ăn quá nhanh, hai người họ sợ ăn không kịp nên đành buông chén rượu, tập trung ăn cơm trước.

Khi mọi người đã ăn no tám phần, Giản Hoài và Kiều Lan mới nhấm nháp đậu phộng và uống chút rượu.

Lần này, Điền Tiểu Tráng không uống cùng. Anh ta chỉ cần một ly là đã say, nên quyết định cùng bọn trẻ uống nước ngọt.

Bọn nhỏ không chê Điền Tiểu Tráng lớn tuổi, chơi đùa với anh ta rất vui vẻ. Sau khi ăn uống no nê, Kiều Quyên Nhi và mấy đứa trẻ bị Trần tẩu tử đuổi đi rửa chén.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-nguoi-chong-quan-nhan/chuong-165.html.]

“Nào, rửa sạch chén đĩa, dọn dẹp bếp, quét nhà luôn!”

“Dạ!”

Hôm nay bọn nhỏ ăn uống vui vẻ nên làm việc cũng rất nhiệt tình, không cần Trần tẩu tử thúc giục.

Có “tiểu binh” hỗ trợ, đám người lớn như Điền Mật được giải phóng, nhàn nhã ngồi ăn hạt dưa, trò chuyện vui vẻ.

Giản Hoài và Điền Tiểu Tráng bàn chuyện về cuộc sống thanh niên trí thức và tình hình quốc gia. Còn Điền Mật và Trần tẩu tử lại bàn chuyện nấu ăn và cách nuôi gà.

Khi mọi người đang rôm rả nói chuyện, Phương Hoa đột nhiên hỏi Điền Tiểu Tráng:

“Tiểu Tráng, ngươi có muốn trở về thành phố không?”

“Hả?” Điền Tiểu Tráng ngẩn ra, theo bản năng đáp:

“Muốn, cháu nằm mơ cũng muốn.”

Ở vùng Tây Bắc, cát vàng đầy trời, sống ba năm mà anh ta vẫn không thể quen được.

“Ai, nói ra thì thật xấu hổ. Nếu không phải vì muốn về thăm Tiểu Mật, cháu ở bên đó còn không dám cạo râu hay tắm rửa nữa.

Nam nhân ở đó quá hung dữ. Lúc cháu mới đến, vì ngoại hình đẹp, suýt chút nữa bị ác bá cướp làm tân nương!”

“Phụt…”

Quan Hân bật cười phun cả nước ra.

“Ba ba, người có bị ngốc không? Ba là nam nhân, sao lại bị ác bá cướp làm tân nương chứ?”

Cô bé con ngồi trong lòng Điền Tiểu Tráng, cảm thấy ba ba của mình thật sự ngốc nghếch!

Điền Tiểu Tráng nghẹn lời, ngước nhìn trời, không muốn nói chi tiết.

Anh ta không muốn làm hư trẻ con nên mới chọn cách im lặng, nhưng đám người lớn thì đều hiểu.

Ai bảo nam nhân không thể bị bắt cóc? Nếu ác bá đã muốn làm chuyện xấu, bất kể đối phương là nam hay nữ, bọn chúng cũng không quan tâm.

“Anh, vậy anh không sao chứ?” Điền Mật lo lắng hỏi.

“Không sao. Chúng ta là nhóm thanh niên trí thức đầu tiên đến đó, nên được bảo vệ tốt.

Khi đó, anh làm ầm ĩ đòi lên trấn trên báo quan, đối phương biết mình nhận nhầm giới tính của anh nên mới dừng tay.”

Sau chuyện đó, để tránh tình huống tương tự, Điền Tiểu Tráng quyết định làm mình trông thật lôi thôi. Ban đầu, vì dáng dấp vẫn còn phong độ, anh ta vẫn bị người khác để ý.

Nhưng sau hai tháng không gội đầu, không tắm rửa, không cạo râu, trông còn bẩn hơn cả kẻ lang thang, thì chẳng ai buồn ngó đến nữa.

Tuy nhiên, cách này tuy hiệu quả nhưng đúng là “giết địch một ngàn, tự tổn hại tám trăm”. Một nam nhân vốn coi trọng ngoại hình như anh ta, lại bị ép sống ba năm trong bộ dạng nhếch nhác, thực sự quá thảm.

Lần này anh ta trở về, là để giúp Điền Lão Thật dưỡng già, đồng thời tranh thủ tiếp nhận công việc của ông ấy.

Điền Mật là người một nhà nên cô có thể hỏi han, nhưng những người khác không thân thiết với Điền Tiểu Tráng nên không tiện xen vào. Điền Tiểu Tráng cũng không giấu giếm, nói hết kế hoạch của mình.

Loading...