Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Gả Cho Người Chồng Quân Nhân - Chương 122

Cập nhật lúc: 2025-05-24 03:12:27
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

So với đám đàn ông háo hức chờ xem Giản Hoài bị bẽ mặt, thì trên đảo, đám phụ nữ lại thật sự tò mò về Điền Mật.

Trước đây, khi nghe tin Giản Hoài xin nghỉ để kết hôn, mà đối tượng lại là vị hôn thê từ nhỏ của anh, ai cũng không đánh giá cao chuyện này.

Kiểu hôn ước từ bé này, có thể suốt cả năm trời không có chút tin tức nào, rốt cuộc là cái dạng gì chứ?

Mấy chị em phụ nữ trên đảo, dù có không biết chữ đi nữa, nhưng đến ngày lễ tết cũng còn nhờ người viết thư gửi cho chồng.

Còn Điền Mật, cô chẳng đoái hoài gì đến Giản Hoài, là quá yên tâm về anh hay là không thích anh?

Nghĩ đi nghĩ lại, chắc là không thích.

"Đỗ Di chính là ví dụ điển hình. Trước kia Phùng đoàn trưởng cưới được vợ thành phố, ai mà không ghen tị?

Nhưng rồi sao? Vợ người ta dù theo quân, nhưng vẫn chọn sống xa đảo. Vị này mới đến, chắc cũng chẳng khác gì Đỗ Di, không dễ sống chung đâu."

“Không chắc đâu nhé. Giản Hoài đâu phải người dễ bị vợ 'trèo lên đầu'. Tính cậu ta nghiêm khắc thế, chắc chắn có thể khiến vợ mình ngoan ngoãn nghe lời.”

“Ha ha, kết hôn hay không còn chưa biết chắc mà. Tôi nghe ngóng được rồi, trước đây Giản doanh trưởng còn nói không muốn kết hôn.”

“Sao có thể không kết hôn được? Hồ sơ đăng ký kết hôn đã nộp rồi cơ mà.”

“Nộp rồi thì cũng có thể đổi ý! Giản doanh trưởng tốt thế này, sao cứ phải cưới một người cậu ta không thích chứ?”

“Cô có phải cậu ta đâu, sao cô biết cậu ta không thích?”

“Vậy cô biết chắc là cậu ta thích chắc?”

Thấy hai bà chị càng nói càng gay gắt, có người nhanh chóng ra mặt hòa giải.

TBC

“Thôi nào, mấy ngày nữa là biết ngay ấy mà.”

"Đúng đó. Con gái thành phố thì yếu ớt lắm, đến nơi này, ngoài việc gây phiền phức thì chẳng giúp ích được gì.

Hy vọng cô ta cũng giống Đỗ di, sớm muộn gì cũng tự mình rời đi thôi."

“Ha ha.”

Khi mấy người vợ trên đảo còn đang bàn tán, Điền Mật cuối cùng cũng chịu đựng xong chuyến đi tàu hỏa, đến được bến cảng.

Ánh mặt trời chiếu xuống mặt biển lấp lánh sóng nước, cảnh sắc thật đẹp. Chỉ là gió biển hơi lạnh một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-nguoi-chong-quan-nhan/chuong-122.html.]

Nhưng cũng không sao, vì cô đã mặc đủ ấm. Càng tiến gần đến đảo Vọng Thạch, nhiệt độ càng cao hơn. Lúc này, Giản Hoài và Ninh Thiên đã cởi áo khoác quân phục dày cộp.

Nhìn Giản Hoài chỉ mặc một lớp áo mỏng mà vẫn bình thường, Điền Mật có phần ghen tị với sức khỏe của anh.

Giản Hoài đúng là không sợ lạnh thật. Bên trong quân phục, anh chỉ mặc một chiếc áo thu đông, thậm chí không cần đến áo lông hay quần giữ nhiệt.

Nhìn dáng vẻ khỏe khoắn như vậy, Điền Mật cảm thấy ngứa ngáy tay chân.

Từ nhỏ, tay chân cô đã luôn lạnh. Dù là mùa hè, đầu ngón tay của cô vẫn luôn buốt giá. Nhưng tay Giản Hoài thì khác, lúc nào cũng ấm áp.

Mỗi lần đi ngang qua anh, cô đều có thể cảm nhận hơi ấm tỏa ra từ người anh.

Có những lúc, Điền Mật nhìn Giản Hoài mà cứ có cảm giác như đang nhìn một chiếc máy sưởi di động siêu cấp. Cô rất muốn ôm anh vào lòng để cảm nhận hơi ấm ấy. Nhất định sẽ siêu ấm áp! Nhưng tiếc là, mới kết hôn ba ngày, cô vẫn còn ngại ngùng.

Giản Hoài không biết rằng Điền Mật đang thèm khát nhiệt độ cơ thể anh. Nhìn thấy cô bị gió thổi lạnh run, anh nhanh chóng đưa cho cô một chiếc áo khoác quân đội.

Trên tàu hỏa hơn mười mấy tiếng đồng hồ, Giản Hoài đã nhận ra rằng thể chất của Điền Mật yếu đến mức nào.

Sau khi giúp đỡ Phương Hoa và chắc chắn bà lão không sao, Điền Mật liền ngất xỉu. Cô kiệt sức đến mức chóng mặt, do quá mệt mỏi mà bất tỉnh.

Thật ra, Điền Mật đã không nghỉ ngơi tốt suốt một thời gian dài. Hơn nữa, cô vẫn chưa khỏi hẳn cảm lạnh. Hôm nay, đầu tiên là bị hoảng sợ, sau đó lại lao tâm lao lực để cứu người, cộng thêm căng thẳng quá độ, thế là cơ thể không chịu nổi mà gục xuống.

Không quá lời khi nói rằng, khoảnh khắc Điền Mật ngã xuống, Giản Hoài đã thực sự hoảng loạn. Anh còn tưởng rằng Lâm Tiểu Lâm hoặc ai đó đã đầu độc cô.

Mãi đến khi Phương Hoa kiểm tra xong, xác nhận cô chỉ là quá mệt mà ngất đi, Giản Hoài vẫn khó mà tin được.

Sao có thể ngất xỉu vì mệt được?

Thể trạng của Điền Mật, thật sự tệ đến vậy sao?

Sự thật đã chứng minh, đúng là cơ thể Điền Mật rất yếu. Kể từ khi bị Đỗ Hùng điên cuồng theo đuổi, cô đã phải chịu áp lực tinh thần rất lớn.

Là một cô gái truyền thống, lại hay ngại ngùng, Điền Mật cảm thấy rất nặng nề khi phải kết hôn với Giản Hoài.

Dù cho Giản Hoài là người tốt, dù hai người họ hiện tại chung sống rất hòa hợp, nhưng cứ nghĩ đến việc anh từng là vị hôn phu của Điền Tâm, Điền Mật lại thấy áy náy.

Cô biết chuyện đã rồi, nghĩ nhiều cũng chẳng ích gì. Nhưng đôi khi, cô vẫn không thể kiểm soát được suy nghĩ của mình.

Đặc biệt là những lúc cơ thể mệt mỏi, Điền Mật lại càng suy nghĩ lung tung.

Suốt một thời gian dài như vậy, hôm qua trên tàu hỏa là lần đầu tiên cô được ngủ ngon giấc.

Có người quan tâm chăm sóc bên cạnh, cô mới có thể buông bỏ những suy nghĩ rối ren, ngủ một giấc thật yên bình.

Loading...