Gả Cho Người Chồng Quân Nhân - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-05-20 14:32:38
Lượt xem: 642
Mùa đông năm 1970, xưởng t.h.u.ố.c lá Thanh Thành.
Cách mạng hóa diễn từ Tết Âm Lịch, nên Tết Âm lịch ngày nghỉ. Vì thành chỉ tiêu sản xuất, nhóm công nhân đem nhà máy như nhà , buổi tối đêm 30 đều sẽ đình công để máy móc nghỉ ngơi. bởi vì là tết, đắm chìm ở trong khí tết, nhóm công nhân thể thả lỏng chút.
Trong khu vực phụ trách đóng gói t.h.u.ố.c lá để chuyển lên xe tải, mấy thùng tác t.h.u.ố.c lá chờ đóng gói mới là bước mấu chốt, trong xưởng bận rộn nhất chính phân xưởng một. Ngày thường nơi chỉ tiếng máy móc ồn ào, nhóm công nhân căn bản sẽ thời gian châu đầu ghé tai. Trong lúc ăn tết, ăn ý thả chậm công việc tay, một bên một bên chuyện.
“Nghe ? Đại khuê nữ của lão Tôn gia xuống nông thôn trở . Ai u trời ạ, đứa trẻ gầy đến mức chỉ thấy da bọc xương, lão thiếu chút nữa nhận .”
“Nghe ban đầu là một thiếu nữ khá xinh , ở nông thôn ngây ba năm, hiện tại thể . Haizz, lão Tôn gia thật sự tàn nhẫn. Ta đứa trẻ Tết mới trở về, nhưng bọn họ ngay cả cửa cũng cho nàng .”
“ , nhà khác trọng nam khinh nữ, cũng m.á.u lạnh như bọn họ. Bọn họ táng tận lương tâm như , sớm muộn gì cũng gặp báo ứng!!”
……
Xụ mặt mắng chửi chính là con dâu nhà họ Trần, con trai bà đó cùng cháu gái Tôn gia là một đôi. Hai trẻ tuổi tình đầu ý hợp, kém chút nữa lĩnh chứng kết hôn. Kết quả Trần tẩu tử đem lễ hỏi, sính lễ chuẩn , nhưng Tôn gia cho Tôn Bình gả.
Vì tiền đồ của con trai Tôn gia, Tôn lão nhân ép Tôn Bình hủy hôn, xuống nông thôn. Tôn Bình ba năm, Tôn gia ngay cả một phong thư cũng cho Tôn Bình.
Tôn Bình trở về, là vì bệnh nặng. Năm khi việc cô rơi hầm băng. Người dân trong thôn sợ cô c.h.ế.t ở bên trong thì may, nên đưa cô về quê của . Tôn gia sợ Tôn Bình trở về nhà, thanh niên trí thức sẽ kéo hài tử khác trong nhà bọn xuống nông thôn, nên c.h.ế.t sống ngăn cản đón Tôn Bình, cho cô trở về.
Bọn họ , chỉ cần Tôn Bình còn nhận cái nhà , nhận hai vợ chồng già Tôn gia cha thì tiếp tục thanh niên trí thức, cần về nhà.
TBC
Trần tẩu tử và Tôn gia ở đối diện. Thấy Tôn Bình đất ai quan tâm, bà chịu ánh mắt cầu xin của con trai, đưa nhà. Suốt một ngày qua, Tôn Bình hôn mê vẫn tỉnh . Mắt thấy Tôn Bình sắp , Trần tẩu tử sợ cô xảy chuyện, cũng sợ cô tỉnh sẽ ăn vạ con trai bà, càng cùng Tôn gia kết thông gia. Khuôn mặt bà đầy u sầu, bụng đầy tâm sự, năm mới cũng quá . Nghe thấy khác chuyện về Tôn Bình, bà nhịn nhịn, cuối cùng thật sự nhịn , phá vỡ tục lệ ngày Tết cãi , đối với nhà lão Tôn mở miệng mắng to.
Mọi hiểu tận gốc rễ, thấy Trần tẩu tử mắng chửi , đều hiểu. Nếu Tết nhất kiêng kị mắng chửi khác, các nàng cũng mắng lão Tôn gia một trận!
Khi Điền Mật phân xưởng thấy đang an ủi Trần tẩu tử. Cô chỉ là dùng xe nâng hàng vận chuyển hàng lên xe tải. Điền Mật chủ yếu công việc mở cửa xe nâng hàng, đem mấy thùng t.h.u.ố.c lá đóng gói vận chuyển khỏi phân xưởng, đưa đến kho hàng chỉ điểm. Cô cần phụ trách dỡ hàng, xem như một công việc tương đối nhẹ nhàng trong phân xưởng một.
“Chào buổi sáng. Mọi năm mới vui vẻ.” Đại mỹ nhân Điền Mật, nguyên khí tràn đầy cùng chào hỏi.
Điền Mật lớn lên ở kí túc xá cho công nhân trong xưởng thuốc lá. Phần lớn công nhân ở đây, đều cô lớn lên. Nhìn thấy cô, tự giác dừng đề tài vui, đáp cô: “Sớm.”
“Tiểu Mật sinh nhật vui vẻ.”
“Tiểu Mật hôm nay 18 tuổi, là lơn . Hy vọng cháu về sẽ khỏe mạnh.”
“Tiểu Mật hôm nay ăn mì trường thọ ? Tẩu tử nơi đường, đây ăn.”
……
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-nguoi-chong-quan-nhan/chuong-1.html.]
“Cảm ơn các vị thúc thúc a di. Hì hì ~ buổi sáng cháu ăn .” Cười khờ một tiếng, Điền Mật ngoan ngoãn đến vị trí công việc của , bắt đầu công việc một ngày.
Công việc sáng nay là lau xe, lúc đang lau nhóm tiểu tùy tùng của chủ nhiệm phân xưởng vây quanh Điền Mật hì hì, lớn tiếng kêu Điền Mật: “Chị dâu khỏe ~”
“Chị dâu lau xe chắc mệt chứ? Chị xuống nghỉ chút, lát nữa Đỗ ca tới, để giúp chị.
“ , Đỗ ca ở phân xưởng một thể chiến sĩ thi đua . Chị để việc cho cũng vấn đề gì.”
“Chị dâu, khi nào hai ngươi kết hôn? Các em chờ uống rượu mừng đó.”
“Ha ha ~ chị dâu, em Đỗ ca đang ở nhà tự nấu ăn, đối với chị thật …… Ha ha ha ~~~”
……
Cùng với tiếng ái , nam công nhân vây quanh Điền Mật càng ngày càng nhiều. Bọn họ nhiều khuân vác, đóng hàng, tất cả đều là công việc tốn sức. Tất cả bọn họ đều một cơ bắp, cao to, là bưu hãn.
Điền Mật từ nhỏ cơ thể nhỏ, cô cao 1m6 nhưng chỉ 44 cân. Điền Mật nhu nhược cùng bọn họ so sánh, giống như thỏ con nhốt ở trong bầy sói, đặc biệt chọc trìu mến.
Điền Mật nhu nhược nhưng tính cách một chút đều mềm yếu. Bị một đám nam nhân cao lớn vây quanh, Điền Mật chút hoang mang, bình tĩnh mà bọn họ với ánh mắt cảnh cáo.
“Đừng cợt nhả lung tung, cùng Đỗ Hùng quan hệ, các tìm chị dâu thì chỗ khác tìm.”
Điền Mật đen mặt phủ nhận, đám Kim An cho là đúng.
“Hắc hắc ~ sớm muộn gì chuyện cũng thành, chị cũng đừng thẹn thùng nữa. Hắc hắc hắc ~”
“Ai thẹn thùng?”
Nhìn bọn họ biểu tình ái đều hiểu, tâm tình đang vui vẻ của Điền Mật nháy mắt biến mất còn. Cho đến khi Đỗ Hùng – "thủ phạm" chính – bước tới. Hắn mang theo hộp cơm thơm phức, dịu dàng :
“Tiểu Mật chào buổi sáng, sinh nhật vui vẻ, đây là tự thịt kho tàu em, em mau nếm thử.” Khi chuyện ôn nhu, giống như Điền Mật là trân bảo của .
“Ô ô ô ~~ Tiểu Mật ~~~ hắc hắc hắc ~~”
“Ô ô ô ~~ Đỗ ca tự thịt kho tàu ~~~”
“Hắc hắc hắc ~~ ca sẽ sủng vợ nhỉ! Hắc hắc hắc ~~”
……