“Chậc, ngờ Triệu Ngọc Mính là loại , thế mà dám làm chuyện như tại một nơi yên tĩnh như Phật đường, cũng… thật giống với việc thâu hoan vàng của Phật Tổ.”
Khi ngang qua, Ngu Linh Tê thấy bọn họ cố tình đè thấp từng tiếng nghị luận của .
“Các ngươi thấy ? Triệu phu nhân khi tin tức lập tức chạy đến, nữ nhi của bà còn hổ lôi kéo Thái tử điện hạ chịu buông. Nàng cứ làm trò mặt Công chúa điện hạ, Triệu phu nhân hổ đến mức gương mặt cũng trở nên tím tái, liền tát Triệu Ngọc Mính hai cái, lúc Triệu Ngọc Mính mới tỉnh táo …”
“Nếu bay lên cành cao để biến thành phượng hoàng, cũng nên dùng cách như chứ! Trưởng công chúa điện hạ vô cùng tôn kính Đức Phật, hôm đó còn là tiệc thượng thọ của bà , mà dám làm chuyện phóng túng hoang đường như , Trưởng công chúa điện hạ nhất định là tức giận. Ta thấy, Triệu gia chắc cũng sắp xong đời .”
“Suỵt, đừng nữa…”
Các gia quyến nữ đến lúc mới chịu thôi, từng một lên xe rời .
Triệu Ngọc Mính… Thâu hoan?
Ngu Linh Tê sững sờ.
Nàng nếu Triệu Ngọc Mính làm nội ứng, Triệu Tu sẽ thể nào vượt qua sự canh gác nghiêm ngặt để tiến phủ Trưởng công chúa đó bắt cóc .
Chẳng lẽ Triệu Ngọc Mính hao tổn tâm trí như chỉ để làm việc ngu ngốc như thế ?
Nàng vẫn đang còn suy nghĩ, thì một tiếng gọi hoảng hốt truyền từ bên trong cửa phủ: “Tuế Tuế!”
Ngu phu nhân bước nhanh ngoài, gương mặt mang theo vẻ lo lắng nhiều hơn là trách cứ, nhỏ giọng : “Cái đứa nhỏ , con chạy ? Sao mặt đỏ thế ?”
“Con .”
Ngu Linh Tê nắm tay lấy tay của Ngu phu nhân: “Vừa con khác , biểu tỷ xảy chuyện gì đó?”
Vẻ mặt Ngu phu nhân cứng , thở dài một , chút khó .
Ngu Tân Di theo bên cạnh Ngu phu nhân ngoài kéo của một góc , giải thích: “Triệu Ngọc Mính và Thái tử yêu đương vụng trộm trong Phật đường, đúng lúc mấy nữ gia quyến bắt gặp, thể diện của Thiên gia đều mất sạch, Trưởng công chúa Đức Dương vì thế mà tức giận.”
Lửa giận của Ngu Linh Tê lập tức dập tắt , nàng nghĩ thầm, cái báo ứng đến cũng quá sớm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-84-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Bỗng một tia sáng lóe lên, nàng nhớ rằng hôm nay Ninh Ân mang một chiếc áo choàng màu đỏ sẫm của hoạn quan đến cứu nàng.
Nói cách khác, khi Ninh Ân tới cứu nàng, qua nơi ở của Trưởng công chúa Đức Dương.
Có lẽ nào…
Nàng đột nhiên đầu , theo hướng Ninh Ân rời mà tìm kiếm.
những chiếc xe ngựa cùng khách khứa ngừng lui tới, thể thấy dấu vết của thiếu niên .
“Muội gì ?”
Ngu Tân Di vươn tay , vẫy vẫy mặt Ngu Linh Tê, nàng cau mày hỏi: “Muội suốt cả canh giờ ? Làm tỷ sợ chết, hả!”
Nhắc đến đủ loại chuyện nàng trải qua, ánh mắt của Ngu Linh Tê liền tối xuống: “Tỷ, chỉ một hai câu e là thể rõ hết , chúng về tiếp.”
Cung Khôn Ninh, trong điện Phật vô cùng yên lặng.
Phùng Hoàng hậu mang thường phục, tóc xõa dài, lặng lẽ đài sen của tượng Phật, cầm nến dẫn lửa tay thắp hơn trăm ngọn nến giá đồng trong điện.
Ánh đèn vàng ấm áp soi sáng khuôn mặt thanh khiết của bà , tựa như đức Phật đang đài sen , buồn vui.
Tất cả các đại vệ đều , Phùng Hoàng hậu là một nhân từ, luôn ăn chay niệm Phật, đến một con kiến cũng nỡ dẫm chết, cũng chính vì lý do mà bà mới thể kết với Trưởng công chúa Đức Dương – một cũng đức tin Phật pháp, từ đó thành công đưa Ninh Đàn lên ngôi vị Thái tử.
“Thái tử vẫn còn quỳ bên ngoài điện Thừa Đức ?”
Bà hỏi.
“Vâng. Hoàng thượng đích đánh Thái tử mười trượng, đó hạ lệnh cho quỳ bên ngoài điện. Có thể thấy là bệ hạ thật sự tức giận.”
Thái giám Thôi Ám vẫn mặc bộ y phục màu đỏ sẫm cùng chiếc đai ngọc như thường ngày, Hoàng hậu giơ tay lên che ngọn nến để tránh gió thổi tắt, liếc vẻ mặt của bà , đó : “Hoàng thượng tức giận đến mức khiến cho bệnh cũ tái phát, ngài mới uống thuốc nghỉ ngơi , Hoàng thượng cũng nhắc đến một vài vị Hoàng tử khác c.h.ế.t yểu, dường như còn mang theo chút hối tưởng và tiếc hận.”
Hoàng hậu giống như là thấy gì, vẫn tiếp tục thắp lửa cho ngọn nến cuối cùng: “Bổn cung , Thái tử ở tiệc thượng thọ của Trưởng công chúa Đức Dương làm chuyện vô cùng ph.óng đãng, ngươi cũng tham dự .”
Mê Truyện Dịch