Tài chính của Triệu gia suy kiệt, Triệu phu nhân cảm thấy mất mặt cho nên càng ngày càng liên hệ với Ngu gia.
Khi hai bên chạm mặt , họ lập tức phát hiện Triệu Ngọc Minh và Ngu Linh Tê đang mặc cùng một chiếc váy màu hoa hải đường. Khi thoáng qua thì thấy bóng lưng của hai giống hệt , nhưng khi khuôn mặt của họ thì lập tức lộ rõ sự chênh lệch.
Mặc dù Triệu Ngọc Mính xinh nhưng khuôn mặt của nàng vẻ hào phóng nên hề hợp với những bộ quần áo màu sắc tươi tắn như . Ngược , Ngu Linh Tê trang điểm tinh xảo, cả phát ánh sáng rực rỡ.
Triệu phu nhân chào hỏi Ngu phu nhân với một nụ giả tạo.
Đợi đến khi mẫu nữ Ngu gia rời , bà lập tức giận tái mặt và mắng Triệu Ngọc Mính: "Đã bảo đừng mặc cái váy nữa nhưng cứ mặc! Bây giờ thì , dù mặc quần áo giống nhưng vẫn bằng , con thật sự làm cho nương mất hết mặt mũi !"
Sắc mặt của Triệu Ngọc Mính tái nhợt, nàng xoắn tay áo của và lên tiếng.
Triệu Tu khập khiễng tới mặt Triệu Ngọc Mính : "Nghĩa mẫu, Ngọc Mính cẩn thận lựa chọn trang phục cho bữa tiệc lâu. Hơn nữa, con thấy Ngọc Mính còn hơn Ngu nhị cô nương."
"Ngươi cảm thấy ư?"
Triệu phu nhân nở nụ lạnh lùng, bà lướt qua què vì ngã ngựa nên gãy chân : "Ngươi thấy như thì tác dụng gì?"
Triệu Ngọc Mính theo Triệu phu nhân, khi bước lên bậc thang, nàng dừng và đầu Triệu Tu.
Triệu Tu như ẩn như hiện ở trong bóng tối, trong đôi mắt tràn đầy vẻ u ám và thù hận, gật đầu với Triệu Ngọc Mính.
Phủ Trưởng công chúa cực kỳ rộng rãi và nguy nga. Trong vườn hoa, tất cả nữ nhân đều duyên dáng với trang phục lộng lẫy, bữa tiệc náo nhiệt.
Trước khi Trưởng công chúa Đức Dương xuất hiện, các gia quyến nữ tụ tập thành từng nhóm ba năm để chuyện phiếm với .
Vì phủ tướng quân quyền cao chức trọng nên luôn là đối tượng gia đình lôi kéo và lấy lòng. Ngu phu nhân bao quanh bởi các phu nhân từ nhiều phủ khác , trong thời gian ngắn bà thể thoát .
Giao lưu giữa các cá nhân với là điều thể thiếu trong những bữa tiệc như thế , vì Ngu Linh Tê lập tức với Ngu phu nhân: “Nương cứ bận việc , con sẽ tìm Quận chúa Thanh Bình."
Nàng tìm thấy Đường Bất Ly nhưng thấy Tiết Sầm.
Trông tinh thần hơn nhiều, mặc bộ quần áo trắng như tuyết, vẫn đang duy trì một cách lịch sự, mỉm và điều gì đó với Triệu Ngọc Mính.
Khi khóe mắt liếc thấy Ngu Linh Tê, đôi mắt của Tiết Sầm sáng lên, nhẹ nhàng tạm biệt Triệu Ngọc Mính về phía Ngu Linh Tê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-73-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Mê Truyện Dịch
“Nhị .” Hắn gọi với giọng trong trẻo.
“Sầm ca ca.” Ngu Linh Tê gật đầu chào, nàng quan tâm : “Cơ thể của hơn ?”
"Không vấn đề gì cả, khỏi hẳn ."
Tiết Sầm dẫn nàng tới một chỗ , tự pha một bình và : "Đây là loại mới nhất năm na. Nhị nếm thử xem nó thế nào?"
Ngu Linh Tê bưng một cái chén lên và ngửi một chút thì thấy mùi thơm.
Nàng hỏi: "Đây là loại mới năm nay ?"
Tiết Sầm rót với tư thế cực kỳ tao nhã, gật đầu : " ."
Ngu Linh Tê "Ồ" một tiếng ngửi một chút, tại mùi của loại quen thế nhỉ?
Cùng lúc đó.
Thái tử Ninh Đàn đang lầu cao với bộ quần áo bình thường, những vị khách nữ tới lui, nóng nảy phe phẩy chiếc quạt giấy hỏi: "Ngu nhị cô nương đang ở ?"
Đám mây che phủ tạo một cái bóng đen lớn, một bóng đang di chuyển từng bước một về phía tây của phủ Trưởng công chúa.
Tại con đường phía của phủ Tướng quân, ở một góc vắng vẻ một bóng .
Cánh chim vỗ tạo tiếng gió rít, một con chim ưng xám sải cánh và dừng ở cánh tay đang giơ lên của một thiếu niên.
Hắn tháo bức mật thư ở trong ống tre buộc chân của con chim, khi mở , ánh mắt lạnh lùng của Ninh Ân tối .
Ninh Đàn lặng lẽ đến phủ Trưởng công chúa Đức Dương, vì đây là hành động mờ ám, đắn nên chắc chắn định làm việc bẩn thỉu gì đó.
Nhớ tới hôm nay Ngu Linh Tê mặc quần áo lộng lẫy dự tiệc, ánh mắt của trở nên lạnh hơn một chút, cả phát sự lạnh lẽo đáng sợ.
"Tiểu thư, từ ."
Hắn bật một tiếng, trong giọng trầm một chút nghiền ngẫm: "Nhổ cỏ thì nhổ tận gốc, nếu sẽ để hậu quả ."