“…”
Trong đầu Ngu Linh Tê đều là tiếng chuông vang lên dồn dập và hình xăm đỏ tươi n.g.ự.c của Ninh Ân, hai má cũng dần nóng lên, yếu ớt liếc một cái.
Ninh Ân vô cùng vui vẻ, để nàng giống như tối hôm qua.
“Hay là, Tuế Tuế giúp bổn vương nhớ một chút ?”
Xe ngựa đong đưa, tứ phía yên lặng giọng trầm thấp của dễ hơn: “Tối nay rung chuông là con dấu đây?”
Ngu Linh Tê để ý đến .
Đêm đến, ánh đèn ở tẩm điện sáng lấp lánh, mỹ nhân tháp tóc đen dài đến thắt lưng, ngả lưng tháp.
Là tư thế hóa trang giống như họa lên mỹ nhân, chính là mùi hương dịu dàng, trắng đến chói mắt.
“Làm gì nào hứng thú với con dấu chứ?”
Ngu Linh Tê ngáp một cái, chịu đựng cảm giác lành lạnh cuối mùa xuân, Ninh Ân mới dội nước lạnh : “Giống ?”
Ninh Ân dừng tháp một chút.
Hắn là thói quen nắm hết thứ trong tay, thói quen dịu dàng, dung túng Ngu Linh Tê, cũng quên mất nàng là giỏi trêu chọc khác nhất.
Khóe miệng Ninh Ân cong lên, nghiêng thưởng thức.
Ngu Linh Tê cũng dựa : “Chương , đương nhiên là cái đóng lên .”
Nàng cố ý thăng thêm từ “lên”, nhiều ngự long đều dã tâm phục tùng.
Ninh Ân nheo mắt , cảm giác áp bách dần dần xâm nhập. Ngu Linh Tê cắn môi, con dấu quý, nhưng dù cũng kinh nghiệm phạm thượng, lẽ gõ chạm .
Sau hồi lâu, Ninh Ân phát tiếng khàn khàn, từ từ : “Hay là quỳ lạy nàng?”
Không phép từ chối, đôi mắt chợt xoay chuyển. Bất kính quỷ thần, Tĩnh vương điện hạ bái thiên tử, nhưng vì nàng mà quỳ gối xuống.
…
Đầu tháng tư, lễ đăng cơ cử hành đúng lúc.
Trời ít mây, hoàng kỳ bay vù vù, quan và cung nhân nghiêm trang đó, cung nghênh đăng đàn tế thiên địa xã tắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-309-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Ngu Linh Tê búi cao mái tóc đen lên, mũ phượng hoa cài, trang điểm vô cùng xinh và tinh xảo, mặc một áo choàng phượng dài chấm đất. Mà nàng, Ninh Ân mặc y phục màu đen đeo miện phục cao lớn, tuấn mỹ, lộ sườn mặt lạnh lùng, liếc thiên hạ bằng cặp mắt uy nghiêm.
Dựa theo lễ chế, Hoàng hậu nên từng bước theo Hoàng thượng.
mà khi bước lên bậc thang bằng ngọc bích, Ninh Ân dừng bước, mặt tất cả quan trong triều dắt tay Ngu Linh Tê, cùng nàng sóng vai bước lên thềm đá.
Ngu Linh Tê căng thẳng, lập tức tươi , nhanh chóng nắm lấy ngón tay thon dài đầy sức lực của .
Đi đến thềm đá cuối cùng, xoay xa xăm, trời đất mênh mông, giang sơn đều thu hết trong mắt.
Kèn thổi lên hùng hồn, chúng thần dập đầu, bệ hạ vạn tuế vang lên khắp nơi, Hoàng hậu thiên tuế.
Tiếng hô vang vọng trong cung, đinh tai nhức óc, Ngu Linh Tê liếc mắt sang Ninh Ân bên cạnh, đôi mắt cô sáng ngời hẳn lên.
Kiếp kẻ điên hung ác, nham hiểm cuối cùng cũng ánh mặt trời, đỉnh núi, đường đường chính chính chúng thần lễ bái.
Lễ bái rườm rà qua , thì đủ loại quan đến điện Kim Loan bái lễ.
Đại điện nguy nga sơn màu đỏ thẫm, xung quanh kim long, đầu tiên là long ỷ đổi sang một cái mới, bởi vì Ninh Ân ngại bẩn.
Đồ mà lão Hoàng đế từng dùng qua, sử dụng qua, đều cảm thấy bẩn.
Ngu Linh Tê vị trí bên cạnh long ỷ, đủ quan điện, tế bái dập đầu. Khoảng cách gần như thế, Ngu Linh Tê thấy phụ và ca ca đầu tiên, ánh mắt nàng tình cảm mà mạnh mẽ.
Tân đế mới đăng cơ, bình thường thành thị sẽ ban xuống một thánh chỉ để lôi kéo lòng dân, thí dụ như đại xá thiên hạ, hoặc là miễn thuế má ba năm.
Ngay cả bộ Thượng thư cũng đề nghị: “Bây giờ Yến đang tấn công đến biên cảnh, khiến dân chúng khủng hoảng lương thực. Nếu bệ hạ thể giảm thuế má, chúng sinh mang ơn, thế thì thiên hạ sẽ phúc!”
Một vài đều gật đầu tán thành, đều đang chờ ghế tán thành, thực tế thì tân đế mới Lăng Hàn áp bắc cũng hòa âm theo.
“Người Yến cướp bóc phía Nam, các nghĩ cướp đồ về , đến trẫm giảm thuế má.”
Ninh Ân a một tiếng : “Không biện pháp triệt để, cảnh thái bình giả tạo , thật khiến cho hiểu rõ.”
Mê Truyện Dịch
Lời , bộ thượng thư ở phía yên quỳ xuống: “Cựu thần ngu dốt, xin bệ hạ chỉ điểm!”
Ninh Ân gõ tay vịn long ỷ, nâng mắt : “Giết hết.”
Lời , cả điện đều thấy ngạc nhiên.
Việc đầu tiên Tân đế làm khi lên ngôi đó chính là đánh đuổi giặt ngoại xâm, đây là đầu tiên kể từ khi thành lập vương triều! Có chút cẩu thả, sẽ giam “Cực kỳ hiếu chiến, vui thích mà g.i.ế.c ”.