Ngu Linh Tê chính trong gương đồng, phượng quan óng ánh, quần đỏ may chỉ vàng, vòng vàng ngọc vang vọng tiếng đinh đang cổ, tóc mai đen bóng lộ làn da trắng tuyết cánh môi đỏ ngần, kiều diễm đến gần như xa lạ.
Cho dù là chuẩn tâm lý bao nhiêu , nhưng khi thấy bản mặc hỉ phục đỏ bừng đợi tỉnh đến đón dâu, nàng vẫn cảm xúc dâng trào khó thể ngừng .
Lần , nàng thật sự lập gia đình .
Ngu Linh Tê trăm cảm xúc ngổn ngang, mở to mắt nhưng khóe miệng chút keo kiệt tự cong lên ý .
Giờ lành đến lúc hoàng hôn, đội rước dâu của phủ Tĩnh vương chạy tới đúng giờ.
Ninh Ân bạn bè thiết nào để nhận nhiệm vụ tiếp dâu, nên tự đến cửa đón dâu.
Dựa theo chế độ quy tắc lễ nghi cơ bản còn quy trình cản cửa đưa thách thức, nhưng vì phận Ninh Ân quá uy nghiêm và hiển hách, khách mời sợ nghiêm thù tận xương tủy, nên nhất thời ai dám can đảm đến quấy rầy.
Ngu Linh Tê cầm một cái quạt trong tay, đặt lên cánh tay của Ngu Hoán Thần từng bước qua thảm đỏ trải dài, hai kiếp năm tháng đan dệt đúng lúc thật hạnh phúc trọn vẹn.
Trong tầm mắt m.ô.n.g lung giữ màu vàng kim của nắng chiều, nàng thấy Ninh Ân cửa như tiến quân thần tốc.
Màn châu rũ xuống của phượng quan đang lắc lư, nàng thể thấy Tĩnh vương điện hạ mặc một lễ phục lành, thẳng tắp, soái khí mạnh mẽ như thần linh ở núi Cao Sơn, đầy quý khí vốn .
Phía , lọng che bằng lụa dài bay lánh lánh, một đống cung nhân tới đón dâu quỳ thấy cuối hàng.
ánh mắt của từ đầu đến cuối vẫn chằm chằm nàng, lộ vẻ sung sướng nhẹ nhõm.
“Sau khi gả , uất ức gì cũng cần nhịn.”
Ngu Hoán Thần giao cho Tĩnh vương , vui vẻ hạ giọng thì thầm: “Muội nhớ cho kỹ, Ngu gia mãi mãi lưng .”
Đôi mắt Ngu Linh Tê chua xót, cúi đầu thật sâu với cha , lúc mới xoay , ngón tay khoác lên lòng bàn tay đang duỗi của Ninh Ân.
Xương ngón tay của nam nhân thon dài và mạnh mẽ, làm yên tâm và an với sức mạnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-280-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Sau khi làm xong tất cả các lễ và nghi thức đón dâu, hai còn trong xe cung để triều kiến Hoàng đế với Hoàng hậu một tiếng.
vì Hoàng hậu định tội phế truất còn Hoàng đế trúng gió nên Ninh Ân lập tức đưa Ngu Linh Tê về thẳng vương phủ. Lễ bộ với ở Quang Lộc Tự đều vờ như thấy, cũng ai dám xen .
Mê Truyện Dịch
Họ sợ tính cách độc đoán và ác độc của Ninh Ân nên nhiều quy trình đều thực hiện rút gọn và đơn giản, nhưng vẫn chịu trận hành xoay mòng mòng đến tận tối.
Ninh Ân bạn bè em thiết gì nên phủ Tĩnh vương ầm ĩ như Ngu phủ, nếu chỉ là đèn đuốc rực rỡ đầy đình, đèn giăng kết hoa vui vẻ bao giờ như kiếp ở phủ Nhiếp Chính vương.
“Tiểu thư… À nhầm, Vương phi nương nương.”
Hồ Đào cũng theo tiểu thư đến cầm hai hộp gỗ đàn hương hình sợi dài tới, xin lệnh: “Hai món đồ của đặt ở ?”
Trong hộp là bút lông chạm khắc sơn màu với cây trâm bạch ngọc Ninh Ân tặng.
Nàng vốn cũng đưa mèo Hoa Nô an nhàn dính nước đến nhưng nàng thật sự bệnh sợi đành bỏ qua thôi.
Ngu Linh Tê vội vàng ăn hai chén cháo, suy nghĩ một chút : “Để bàn , lát nữa dọn .”
Hồ Đào trả lời một tiếng “Dạ” giòn tan, kiềm mà vu vơ: “Nô tỳ Lễ bộ , quy tắc Tĩnh vương cưới còn lớn hơn lễ cưới Thái tử phi của Đông cung chứ kém. Quả nhiên đúng là lễ cưới trăm năm khó gặp, oanh oanh yến yến thật linh đình.”
Nói đến đây Hồ Đào chút thổn thức.
Ai thể nghĩ lúc một “đứa ăn mày” vết thương chồng chất như một con ch.ó hoang, bây giờ trở thành một Tĩnh vương điện hạ quyền thế và lững lẫy chứ?
Đang trò chuyện, Ninh Ân đạp chân lên chỗ ánh đèn, đẩy cửa .
Hồ Đào cuống quít cầm quạt để trong tay Ngu Linh Tê, cũng theo hầu khác quỳ lạy ôm tay, dám thở mạnh lấy một tiếng.
Ninh Ân một bộ thường phục đỏ sẫm, ánh sáng như ánh ngọc nổi bật lên khuôn mặt vô cùng tuấn lãng. Ngu Linh Tê bao giờ thấy nam nhân nào giống như Ninh Ân, rõ ràng là gặp hai kiếp gần một trăm , một ngàn chỉ cảnh tượng biệt ly mà thôi, nhưng nàng vẫn nét của làm sững sờ.
Hắn coi gì mà tới mặt Ngu Linh Tê, đưa tay gỡ quạt trong tay của nàng xuống, nhấc rèm châu đang rũ xuống trán nàng lên vén qua tai, tỉ mỉ một lúc lâu.