Dường như chỉ nàng tặng đau đớn, mới che nỗi đau nhức đầu quả tim do giấc mộng mà tỉnh .
Ngu Linh nên trừng phạt cái gì đây?
Nói cho kiếp c.h.ế.t ở giường nhỏ của , đó phát điên mà tự ngược ?
Thật vất vả mới tới bước , sắp tới lễ thành hôn nên nếm thử vị ngon ngọt mới .
Nàng lập tức nhón chân lên, kéo cổ Ninh Ân xuống, tương hai bóng hình một cao một thấp đang dính sát thở quấn quýt.
Nàng nhắm mắt , khó khăn chạm môi Ninh Ân một nụ hôn.
Môi lạnh như hề chút nhiệt độ sống. Ngu Linh Tê hôn càng chặt hơn chút, cẩn thận ngậm lên môi , vượt qua sự mềm mại và ấm áp nhất.
Ninh Ân mở to mắt, giống như đột nhiên nụ hôn vô tình va rút .
Màu mắt giữ một ý lưu luyến, sáng như , nhưng môi lưỡi ác độc đến mức cho nghẹt thở.
Thị vệ còn đang đợi ở xa xa, Ngu Linh Tê thẹn đến đỏ mặt, sống lưng chống lên vách tường cứng và rắn, khó chịu đẩy theo bản năng.
cánh tay quấn chặt, đốt ngón tay cũng trở nên trắng bệch, tay của Ngu Linh Tê giơ lên ở giữa trung, cuối cùng chỉ nhẹ nhàng hạ xuống, dường như xem như con mèo trong phủ thường ngày mà khẽ vuốt sống lưng của .
Mùi hoa Mẫu Đơn theo màu đỏ tươi diễm lệ, nở rộ ở đêm xuân yên tĩnh.
Không qua bao lâu, Ninh Ân dần dần dịu dàng , hạ mi mắt xuống khẽ cắn lên môi của nàng nhẹ nhàng.
Ngu Linh Tê chuyên tâm đỡ cánh tay của , thở dồn dập đến mức đầy đủ một câu: “Dễ chịu một chút tên nhóc điên?”
Ninh Ân xoa gò má nàng, ngoại trừ một ít màu sắc nhuộm mấy phần trong mắt, sắc mặt khôi phục như lúc ban đầu.
“Nàng xem, ác mộng tỉnh .”
Nàng ôm lấy eo Ninh Ân, giọng nhẹ nhàng êm ái còn hơn gió tháng hai: “Chúng còn nhiều ngày mai mà.”
Một lúc lâu, Ninh Ân mới chậm rãi đáp một tiếng: “Ừm, mỗi ngày đều đổ một ít cách giảm đau. Dù chết, cũng c.h.ế.t ở Tuế Tuế.”
Được lắm.
Ngu Linh Tê chỉ thể đỏ tai mà an ủi : Kẻ điên bắt đầu tâm trạng đùa trêu khác , xem trở bình thường.
Tên nhóc đên trở như lúc bình thường, cũng là lúc Tiết gia với kẻ giật dây diệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-279-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Ban đêm thăm thẳm, Ngu phủ vẫn đèn đuốc sáng như ban ngày, qua rộn ràng.
Ngu Linh Tê trở về phòng khách, thấy Ngu phu nhân và Tô Hoàn tự giám sát tớ trong phủ chuẩn bố trí và trang trí cho ngày mai, họ loay hoạt một hồi còn trời đất nữa.
“Đêm khuya, tẩu tẩu nhanh nghỉ ngơi , trong bụng tẩu vẫn còn một đấy.”
Ngu Linh Tê kéo Tô Hoàn xuống một bên, để nàng chạy chạy về nữa. Vừa mới xoay ngời thấy Ngu Hoán Thần nhanh tới.
“Bên của giải quyết xong ?” Từ “” trong miệng của Ngu Hoán Thần đương nhiên là Ninh Ân.
Ngu Linh Tê “ừ” một tiếng, : “Hắn sớm chuẩn , cũng may sợ bóng sợ gió một hồi.”
“Tiết Sầm thì ?” Nàng hỏi.
“Độc đó khó kiểm tra , chúng thể làm gì khác ngoài đành để cầm vật chứng đưa cho Đại Lý tự.”
Lông mày Ngu Hoán Thần cau , ôm cánh tay : “Có điều cũng gần đến lúc cho uống thuốc để thúc nôn , Thái Y viện ở tại Đại Lý tự cũng chẩn đoán. Nếu như Tiết Sầm thật sự trúng loại độc “Bách Hoa Sái”, độc ngấm mấy phần thể sống mấy ngày cũng đoán .”
Tô Hoán Ngu Linh Tê im lặng một lát, lặng lẽ kéo ống tay áo phu quân.
Ngu Hoán Thần cũng phát hiện yêu dấu sắp xuất gả, thích hợp nhắc đến những chủ đề .
Ngu Linh Tê vẫn còn suy nghĩ, suy nghĩ một chút xong mới : “Có một vị thầy thuốc lẽ cách chữa, chỉ là bây giờ ông vẫn ở trong kinh thành, còn tới kịp .”
“Được, chuyện để ca ca xử lý.”
Ngu Hoán Thần ấn án búi tóc của , cúi đầu : “Chuyện bây giờ Tuế Tuế làm chính là ngủ một giấc thật đợi ngày mai xuất giá lấy phu quân.”
Ngu Linh Tê cũng nở nụ , con mắt như nước mềm mại : “Huynh trưởng là nhất đời .”
Mười tám tháng hai.
Đại cát, thể gả cưới.
Gà gáy rạng sáng, chân trời một đường chỉ màu trắng vàng, tới đúng giờ làm lễ cưới phu quân.
Trời mới tờ mờ sáng, Ngu Linh Tê ngủ dậy rửa mặt, tắm rửa y phục.
Phủ Tĩnh vương sai cung nữ tay nghề khéo trang điểm hơn một chút đến, từ việc tắm rửa đến chăm sóc da mặt, quấn búi tóc đến trang điểm đều mỗi làm chức vụ riêng của , cho đến gần giữa trưa mới ăn diện chỉnh đốn.
Mê Truyện Dịch