Tiết Tùng che cửa sảnh , với bóng bức bình phong : “Xá mang thuốc Ngu phủ, đợi ngày mai buổi lễ đồng phòng kết thúc chính là thời gian Tĩnh vương nổ chết.”
Sau tấm bình phong, giọng chát chúa của trống lắc truyền đến.
Giọng vang lên chút khàn khàn: “Hoàn thành đại nghiệp làm liên lụy đến một nữ nhân, cuối cùng lòng thật hổ thẹn.”
“Chủ thượng nhân đức, nhưng việc lớn thành nên câu nệ tiểu tiết.”
Tiết Tùng : “Phủ Tĩnh vương vững như thành đồng vách sắt, một đầy nham hiểm và xảo quyệt, chúng chỉ thể tay từ chỗ Ngu phủ yếu kém .”
Người tấm bình phong thả trống lắc xuống, lên : “Thuốc cũng thuốc giải, lệnh cố ý nếm một ly rượu để kiểm tra khi khỏi cửa, thể sẽ liên lụy đến tính mạng ?”
“Dù xá đơn giản nhưng cũng sẽ thần răm rắp. Rượu nhất định nếm thử , xác định độc mới thể yên tâm đồng ý gặp Ngu Linh Tê.”
Giữa lông mày Tiết Tung ngưng che lấp, : “Chủ thượng yên tâm, độc thần bỏ trong rượu.”
“Ồ?”
“Thần dùng độc “Bách Hoa Sái” lau miệng ly lưu ly. Chỉ cần Ngu Linh Tê nhận uống ly rượu của tiệc đưa tiễn, dù chỉ dính một giọt cũng sẽ trúng độc.”
“Làm ngươi lệnh chắc chắn sẽ đưa ly rượu độc cho Ngu Nhị cô nương?”
Người tấm bình phong thở dài : “Tiết Nhị lang si tình cũng ba lạng trăng thể trừ khử . Lỡ như tay thì ?”
Tiết Tùng vờ như nghĩ đến chuyện từ đầu, vuốt cằm : “Chủ thượng đúng, tính cách của A Sầm lương thiện đơn giản, nhất định xuống tay .”
Người tấm bình phong khựng trong chốc lát, hỏi: “Thế vì còn để …”
“Chính vì nên thần mới với A Sầm nhất định đưa ly Phượng cho Ngu Linh Tê, để tự đưa ly Long cho nàng .”
Tiết Tung yên lặng một lúc, lạnh lùng : “Trong lòng A Sầm sớm nghi ngờ, nhất định sẽ lén đổi ly nhỏ để Ngu Linh Tê nhận lợi ích.”
Xưa nay, tin tưởng một như tờ giấy trắng của , chỉ tin tưởng nắm trọn trái tim.
Vì lẽ đó, độc lau ở trong ly Long.
Ngu phủ, nhà thủy tạ.
Hơi thở của Tiết Sầm khó khăn, đứt quãng: “Đợi .”
Ngu Linh Tê rụt tay về, nghi ngờ về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-276-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
“Nhị cô nương thích vị cay, rượu mùi vị nhạt.”
Tiết Sầm đưa tay mò đến túi lụa nhỏ bên eo, do mất tập trung nên túi lụa nhỏ cởi hồi lâu mới tháo .
Tiết Sầm áy náy, hai viên ô mai cam màu đen trong túi , đặt trong ly rượu lưu ly mặt.
Ngu Linh Tê giật tỉnh táo, nhiều năm như thế mà Tiết Sầm vẫn mang theo đồ vật nàng yêu thích bên .
Có điều hôm nay, là lúc mỗi một ngã, động tác của quá mức thiết đến dư thừa ?
Mê Truyện Dịch
Đang nghĩ ngơi, Tiết Sầm đẩy ly rượu lưu ly hoa văn con rồng mặt nàng, : “Nhị cô nương, mời.”
Hắn bưng ly rượu hình con phượng của lên , trịnh trọng : “Một ly , mời thuở ban đầu ngại vui chơi từ nhỏ.”
Dứt lời dừng một chút, ngửa đầu uống một cạn sạch.
Tiết Sầm là đoan trang tự kiềm chế nên bao giờ say rượu, uống vội cũng khiến sặc đến mức khóe mắt đỏ lên ẩm ướt.
Hắn cản Ngu Linh Tê khuyên , rót một ly : “Một ly , mời cho tương lai gió xuân vạn dặm.”
Ngu Linh Tê luôn cảm thấy giờ phút đáy mắt của cắt chứa nhiều thứ, dường như tràn ngoài.
Nàng kiềm chế sự chần chờ ở đáy lòng, mặt đổi sắc bưng ly lưu ly hoa văn hình con rồng của lên, hành động xa cách với Tiết Sầm.
Gã sai vặt bưng bầu rượu, ánh mắt chớp rơi ly rượu chậm rãi để gần lên bờ môi của Ngu Linh Tê.
Ngu Linh Tê kiểm tra mấy mím môi, đáy mắt chiếu sóng gợn của rượu, ảnh ảo lăn tăn mặt nước.
Đợi khi ly rượu nhỏ sắp đụng môi, Ngu Linh Tê dừng một chút.
Đột nhiên, Tiết Sầm tiện đà đưa tay qua cướp lấy ly rượu trong tay nàng, ngửa đầu nuốt xuống.
Ngu Linh Tê kịp ngăn cản, tên gã sai vặt cũng vì kinh ngạc mà cứng ngắc tại chỗ.
Thừa lúc gã sai vặt đang theo quan sát phản ứng , mắt Tiết Sầm đỏ lên, giọng run rẩy : “Trong rượu độc, đừng đụng !”
Chỉ trong giây lát, tên sai vặt phục hồi tinh thần .
Biết chuyện lộ, xoay chạy Ngu Hoán Thần chưởng một chưởng té xuống mặt đất.
Tên sai vặt võ công cũng cực kỳ tầm thường, trở bò dậy, vội vàng giẫm lên núi giả lên lên tường, nhảy ngoài chạy trốn.