Làm Ngu Linh Tê sự trào phúng ẩn trong lời của bà cơ chứ?”
“Bà chuyện để ý chút!”
Đường Bất Ly đỏ mắt bật dậy, chắn mặt Ngu Linh Tê.
Nàng là như , bản tủi nhục vẫn thể nhẫn nhịn, nhưng nhất quyết để bạn bè bôi nhọ.
Mê Truyện Dịch
Đời Lão thái quân sống thọ c.h.ế.t tại nhà mà Đường Bất Ly còn sống gian nan như thế, đời nàng chịu bao nhiêu tủi hờn nữa.
Ngu Linh Tê nắm c.h.ặ.t đ.ầ.u ngón tay đang run rẩy của Đường Bất Ly, định mở miệng phản bác, thoáng thấy bóng hình cao ngất đang từ cửa chính, khỏi ngây ngẩn.
Không chỉ nàng, tất cả những âm thanh líu lo của cũng dừng , nhanh chóng tách một con đường lấy Ninh Ân làm trung tâm.
Đường cô mẫu Ninh Ân, trượng phu của bà .
Ông khỏi hoảng sợ, vội vàng lôi kéo thê tử qua để vái chào: “Thần, Công bộ viên ngoại lang Vương Tư Lễ, khấu kiến Tĩnh vương điện hạ!”
Trong sảnh bộ từ xuống lập tức quỳ xuống, lượt quỳ mọp theo từng bước chân của Ninh Ân.
Ninh Ân tóc đen áo tím, cao quý vô song.
Hắn lên ghế dài duy nhất trong sảnh, chừa nửa ghế bên sườn, coi ai gì bắt lấy tay Ngu Linh Tê, đó kéo mạnh gần.
Ngu Linh Tê ngã xuống bên cạnh , chớp lông mi cực chậm.
Trên mặt nghiêm túc, nhưng trong mắt nàng lộ ý , nhỏ giọng hỏi: “Sao tới đây?”
“Đến xem bảo bối Tuế Tuế của bổn vương.”
Ninh Ân xoa eo lưng nàng, đó nhấc mi mắt về phía Đường gia cô phụ đang nơm nớp lo sợ: “Không cần để ý bổn vương, tiếp tục .”
Vương Tư Lễ dám nữa?
Chỉ cần nghĩ đến “bảo bối” của Tĩnh vương thê tử của lỡ miệng trào phúng, ông chỉ hận thể lập tức đ.â.m đầu cột ngất .
Ngay lúc mồ hôi chảy ròng ròng thì ông thấy thanh âm đột nhiên trở nên lạnh lùng của Ninh Ân: “Nói.”
Vương Tư Lễ run lên, đành cố gắng giải thích: “Lão thái quân về cõi tiên, cháu gái vợ bơ vơ nơi nương tựa, lúc thần mới cả gan đến đây để phân ưu, tuyệt đối tâm tư xa…”
Nói xong câu cuối cùng thanh âm của ông run lẩy bẩy, là sợ chột .
Ninh Ân tiếng: “Vương đại nhân hiếu thảo như , Lão thái quân ở trời linh thiêng tất nhiên sẽ vô cùng vui mừng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-265-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Ngu Linh Tê thấy tên nhãi điên chuyện bằng giọng dịu dàng thì chuyện lớn .
Nàng mượn tay áo che lấp chọc chọc bàn tay thon dài của Ninh Ân, nàng tin rảnh đến mức đến đây xem ồn ào.
Phong thái của Ninh Ân vẫn tao nhã, lật tay bắt lấy ngón út của Ngu Linh Tê, nhéo nhéo, móc nghéo lấy nó.
Sau đó bảo: “Vây, Vương đại nhân xuống đó chăm sóc bà nhé.”
“Xuống, xuống?”
Sau khi hiểu ý của Ninh Ân, hai vợ chồng Vương gia lập tức ngã xuống, mặt như màu đất.
Những quanh đây đều dọa sợ đến mức mồ hôi lạnh .
Tĩnh vương điện hạ làm chỗ dựa cho Ngu Nhị cô nương?
(1) Vòng Phật Châu: Đây là tên vòng, thể gọi là vòng gỗ Đàn Hương, nhưng sẽ mất từ Phật.
(2) Dượng và bác gái: Mình nghĩ là cổ trang để cô phụ cô mẫu hợp hơn. Vì thời gian vội vàng kịp lên thảo luận với .
Khi khỏi Đường công phủ thì nắng chiều ngả về Tây.
Xe ngựa to lớn rộng rãi quý giá của Ninh Ân chờ cửa lớn, xe ngựa của Ngu phủ thì chèn ép đến tận chân tường, tiến lùi đều khó khăn.
Ngu Linh Tê nghiêng đầu , hoài nghi Ninh Ân cố ý.
Quả thực Ninh Ân cố ý làm .
Hắn xe ngựa của vương phủ, vươn tay về phía Ngu Linh Tê, đuôi mắt khẽ nâng lên, hành vi ám chỉ thể rõ ràng hơn nữa.
Ngu Linh Tê Thanh Tiêu vẫn cố gắng đánh xe ngựa của Ngu phủ thoát , suy nghĩ vài giây, tự nhiên đổi ý.
Nàng dặn Thanh Tiêu vài câu, đó thuận tay cầm lấy ngón tay khẽ nâng lên của Ninh Ân, cong môi : “Hôm nay thời tiết , chúng ngoài chơi một lát .”
Trên cây cầu trạm trổ tinh xảo của lầu Vọng Tiên, đủ văn nhân mặc khách từ cao về phía xa xa, uống rượu ngâm thơ ca hát.
Ngu Linh Tê lấy lụa mỏng che mặt, lên thẳng lầu các nhỏ tầng cao nhất của lầu Vọng Tiên, Ninh Ân khoanh tay thong thả theo sát phía , tầm mắt dừng ở mái tóc đen đong đưa ngang vòng eo thon của nàng.
Hắn nâng tay vu.ốt ve lôi kéo.
Ngu Linh Tê phát hiện , đầu thì bắt cảnh Ninh Ân đang định túm lấy, khỏi khẽ: “Càng ngày càng trẻ con.”
Ninh Ân chậm chạp chớp mắt, ngay mặt nàng bắt lấy lọn tóc đen mềm mại ngậm giữa đôi môi, nhay cắn.