khi lau khô một lúc, hai chữ "Linh Tê" theo nhiệt độ cơ thể giảm xuống mà dần dần phai màu, cuối cùng thì hòa cùng với màu da làm một.
Ninh Âm hài lòng đặt cây kim bạc khay, dậy cầm lấy một chiếc áo choàng mặc .
Ngày mai gặp , chỉ mong Ngu Uyên suy nghĩ thông suốt, nếu ...
Môi của Ninh Ân khẽ nâng lên một đường cong, đưa tay lên chạm n.g.ự.c của .
Trong triều rối loạn suốt nhiều ngày qua.
Việc đầu tiên là khi cấm quân đang tịch thu tài sản ở phủ bên ngoài của phế Thái tử thì giải cứu một cung nữ già trong tình trạng nửa điên nửa dại.
Bà lão là duy nhất còn sống sót trong những cung nhân hầu hạ Hoàng hậu khi “sinh nở” năm đó. Căn cứ khẩu cung của bà , cấm quân đào ba t.h.i t.h.ể ở trong giếng cạn bên ngoài tường của lãnh cung, điều đủ để chứng minh lời khai “bỏ lấy con” của cung nữ già chẳng linh tinh bằng chứng.
Ngay đó, đầu Thái Y viện đến cung Khôn Ninh bắt mạch, trong lúc vô tình khám rằng Phùng Hoàng hậu đánh mất năng lực sinh nở từ nhiều năm , xem xét khung xương thể thấy giống từng sinh Thái tử!
Lời truyền , cả triều đình kinh hãi.
Nếu Phùng Hoàng hậu thực sự làm lẫn lộn huyết mạch Hoàng thất, lừa gạt Hoàng đế mượn bụng khác sinh con, lấy con trai của cung tì hèn kém bên để giả mạo trưởng tử, thì nghĩa là phạm tội khi quân nhất định chết!
Dù việc phế Hậu gần kề, cung Khôn Ninh vẫn an tường yên tĩnh với khói hương lễ Phật vấn vít.
Một tay Hoàng hậu dựa bàn nhỏ kê giường, nhắm mắt vân vê vòng Phật Châu (1), coi như thấy Ninh Ân đang thong thả bước trong điện.
“Năm đó Ngu gia quật khởi từ sa trường, mà Phùng gia suy thoái, địa vị của ngươi tràn ngập nguy cơ, yêu cầu cấp bách lúc đó là sinh hạ một đích trưởng tử để củng cố địa vị. Đáng tiếc, ngươi bất hạnh đẻ non, từ đó đánh mất khả năng sinh nở.”
Ninh Ân khoanh tay , lên tòa tượng Phật thương xót chúng sinh bằng vàng, giọng lạnh lùng thanh nhã: “Hoàng đế đang hứng thú lớn với phụ nữ cướp đoạt , ngươi sợ hãi việc thể sinh nở tiết lộ sẽ khiến ngươi thất sủng, ngã khỏi ngôi vị Hoàng hậu, nên dứt khoát gi.ết c.h.ế.t Thái y đến thăm khám, dùng thuốc mê hoặc Hoàng đế, sai cung nữ hồi môn bên thế ngươi hầu hạ Hoàng đế, mang thai đứa bé .”
“Ngươi giả vờ trúng độc đến mức hấp hối là vì lừa bổn cung mắc bẫy?”
Mặt Phùng Hoàng hậu vẫn đổi sắc: “Để bổn cung gặp Hoàng thượng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-262-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
“Kế hoạch của ngươi chu đáo chặt chẽ, giấu tất cả , thậm chí xử tử diệt khẩu tất cả những cung nhân đang hầu hạ ngươi khi bọn họ ở đủ năm khỏi cung.”
Ninh Ân vỗ vỗ đài sen tượng Phật đang , vuốt lư hương, thong dong như thể chỉ đang tản bộ tham quan mục đích: “ ngươi ngờ là vẫn còn một con cá lọt lưới chạy thoát, càng nghĩ rằng lúc vùi lấp t.h.i t.h.ể và chứng cứ sẽ một đàn bà điên trong lãnh cung thấy.”
“Bổn cung gặp Hoàng thượng.”
Mê Truyện Dịch
“Người đàn bà điên tuy cầm tù trong lãnh cung, nhưng tên Hoàng đế chó má thường xuyên đến ngủ ở cung ngươi, canh phòng cực kỳ nghiêm ngặt. Ngươi bắt đầu cuộc sống mỗi ngày đều bất an, suy nghĩ làm để thể diệt trừ đàn bà một cách hợp tình hợp lý nhất.”
“Tất cả những điều đó đều là phỏng đoán của ngươi.”
Phùng Hoàng hậu : “Huống chi Phế Thái tử làm chuyện đại nghịch bất đạo cũng đền tội, quá khứ của thế nào còn quan trọng nữa.”
Ninh Ân rút tay khỏi lư hương, đặt lên chóp mũi khẽ ngửi: “Cho nên lúc cung biến thất bại, ngươi mới sai Thôi Ám giế.t c.h.ế.t Ninh Đàn.”
Bàn tay vân vê vòng Phật Châu của Phùng Hoàng hậu chợt ngừng , đương nhiên những lời của Ninh Ân chỉ là lời suông.
Hiện tại Phế Thái tử chết, chỉ cần vĩnh viễn tìm cung tì từng sinh nở , chứng cứ đủ, cho dù là ai cũng thể định tội bà .
Mà vĩnh viễn một ai thể tìm thấy nơi cất giấu cung tì đó.
Phùng Hoàng hậu hít một thật sâu: “Những lời ngươi chứng cứ ? Chỉ bằng dăm ba câu của Thái Y viện cùng mấy khúc xương khô rõ lai lịch thì đủ để vu oan cho bổn cung .”
Ninh Ân mặt tượng Phật, lâu vẫn đáp lời.
Khóe miệng Phùng Hoàng hậu căng , khẽ khàng gần như thể thấy.
Quả nhiên… Đứa con hoang do kẻ ti tiện sinh nên thủ đoạn cũng chỉ đến thế mà thôi.
“Bức tượng Phật .”