Thiếu nữ dịu dàng trong sáng, một thở dài chính là một bức tranh cảnh ý vui.
Ninh Ân chằm chằm tờ giấy trong tay chốc lát bỗng nhiên nhẹ tiếng, càng lớn cho đến khi hai vai run run, đuôi mắt cũng đỏ lên vì .
Ngu Linh Tê bao giờ thấy Ninh Ân tùy tiện như , khỏi cau mày .
Ninh Ân bám vai nàng, Ngu Linh Tê thể hiện bản còn đang tức giận liền tránh .
Ninh Ân làm nữa, nàng tiếp tục tránh , khó một cốt khí như .
Vì Ninh Ân ôm cả nàng trong lòng, đó cánh tay siết chặt, áp cằm lên đầu nàng nhẹ nhàng v.uốt ve.
Một câu cũng , hẳn vĩnh viễn sẽ "xin ".
Đây chính là cách xin của .
"Chàng xong ."
Ngu Linh Tê buồn bực ở trong n.g.ự.c , bao dung và mỏng manh: "Ta ỷ , điên."
Ninh Ân ôm nàng chặt hơn giống như nàng hòa cốt nhục của , giấu ở đầu quả tim.
"Được."
Hắn dịu dàng và điên cuồng, khẽ cắn tai nàng: "Cùng xuống địa ngục với tên điên ."
Ngu Linh Tê xuống địa ngục chung với Ninh Ân.
Ở thế gian còn nhiều như , phong hoa tuyết nguyệt, núi sông vạn dặm, nàng với Ninh Ân hết những nơi đó, để chữa tất cả những khuyết điểm ở kiếp thành thiện.
Ngu Linh Tê vẫn một chút sức lực như , chỉ vì mũi tên b.ắ.n về phía trưởng, càng do tính cách cố chấp suy nghĩ lung tung của Ninh Ân, nàng cũng tính bỏ qua chuyện .
“Sau đó sẽ thường xuyên báo tin bình an cho nhà, cho họ ở chỗ cho đến hết bốn ngày thiên hạ đại loạn.”
Nàng nhân cơ hội yêu cầu với : “Nếu yên tâm, thì thể xé xem nội dung trong thư nhưng cho ngăn cản, ?”
Vẻ mặt Ninh Ân hề cảm xúc, véo nhẹ thịt ở eo nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-230-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
“Gần như hiểu .”
Mê Truyện Dịch
Giọng của mang theo sự thoải mái và lười biếng, chậm chạp nở nụ nhẹ nhàng: “Người bình thường những lời với bản vương, sẽ rút đầu lưỡi đấy.”
Ngu Linh Tê hừ một tiếng, xoay ở trong n.g.ự.c , bỏ hương liệu rơi đầy giường với đậu đỏ, giấy hoa tiên sắp xếp một nữa trong túi thơm, kéo căng dây thừng thắt một nút thắt một mối thắt xinh , nàng buộc ở đai lưng của Ninh Ân.
“Cái chỉ đưa một , giữ kỹ đấy.”
Nàng mặc phong phanh, lúc nãy ngoài gió thổi nên bây giờ đầu ngón tay lạnh đến mức đỏ lên
Ninh Ân kéo cơ thể của nàng trong lòng, một tay mở vạt áo cầm lấy tay nàng đặt ở lồ.ng n.g.ự.c , dùng nhịp tim nóng bỏng nhất của bản sưởi ấm đầu ngón tay của nàng
Bàn tay lạnh như băng thình lình áp sát ở vị trí trái tim, cảm giác lạnh lẽo đến thấu xương tất nhiên cũng dễ chịu.
Ninh Ân càng siết chặt bàn tay của nàng hơn một chút, nụ trầm thấp làm chấn động nửa gò má của Ngu Linh Tê áp lồ.ng n.g.ự.c tê dại.
Hắn chậm rãi vỗ về mái tóc Ngu Linh Tê, dùng cơ thể của ghì chặt nàng, nhiệt độ trong lòng nóng bỏng đến mức đầu ngón tay nàng cuộn tròn .
Trước ngày thành hôn.
Ninh Ân vẫn sớm về muộn như cũ, lúc cả ngày đều bận bịu đến mức ngay cả đêm cũng thấy bóng dáng, lúc rảnh rỗi im lặng cùng nàng pha và chuyện, giống như quên mất hai nhà Ngu gia và Tiết gia một cuộc hôn ước do Thiên Tử ban cho.
Thuộc hạ bấm báo công việc trong triều, từ việc Huệ tần đột ngột phát nổ chết, Tiểu Hoàng tử điện hạ tới một tuổi đưa đến bên cạnh Hoàng hậu làm con nuôi, còn nhắc đến việc điều động các quan chức Ngự Sử đài thì rõ chi tiết, nhưng một ai là liên quan đến việc hủy hôn ước.
Ngu Linh Tê cầm bút thấm mực chỉ thể tức giận trấn an : Vậy thì để xem ai dễ xúc động .
Nàng chuẩn một bức thư gửi về cho nhà, báo cho nhà vẫn đang mạnh khỏe, việc sắp xếp kết hôn bái đường vẫn tiến hành như bình thường để tránh khỏi bắt nhược điểm vân vân…
Viết thư xong nàng thổi khô mực, mới xếp thư nhà giao cho hầu ở ngoài cửa, đó trở về phòng giường nhỏ, buông thõng tay mặc kệ.
Sau một chén , bức thư nhà đến trong tay Ninh Ân.
Một tay chống ở huyệt thái dương, ngắm nghía tờ giấy thư mỏng, tấm mắt dừng dòng chữ “Viết tiến hành kết hôn và bái đường vẫn sắp xếp như bình thường.”
Vài tên thuộc h.ạ tín chỉ một bên im lặng đợi mệnh lệnh.
Từ khi trong cung xảy chuyện đến nay, chức vị trong triều vô chỗ trống, chỉ Hộ bộ là nơi thiếu nhất và Binh bộ thì công việc béo bở. Mà quân cờ mà Ninh Ân mai phục sẵn chính là Ngôn quan ở Ngự Sử đài.