Mặt nội thị ở Đông cung cũng tái mét, liên lục lắc tay Thái tử đang ăn linh tinh nhắc: “Tổ tông của thần ơi! Ngài bớt một chút , bệ hạ đang tới đấy!”
Lúc , Ninh Đàn mới thấy Hoàng đế và Hoàng hậu đang ngoài cửa, cảm giác say bảy phần tỉnh táo ba phần, vội vã loạng choạng lên hành lễ: “Nhi thần khấu kiến phụ… Phụ hoàng vạn tuế! Mẫu hậu thiên tuế!”
Ai ngờ chóng mặt đến mức mất thăng bằng, cơ thể loạng choạng ngã xuống đất làm trò hề cho tất cả .
Mọi cũng theo đó mà hành lễ đón tiếp thánh giá*, thể , khóe miệng Ngu Tân Đi ở một bên cũng sắp ép đến co giật.
(*) Những thiêng liêng, thần tiên trời, ngày xưa họ xem vua là con của trời “thiên tử” Hoàng hậu là vợ của vua cũng là tiên nữ. Mang ý cung kính và bái phục.
Trong lòng Ngu Linh Tê hả giận, nàng thầm một tiếng: Đáng!
Mặt Hoàng đế tối sầm chỗ mấy khuôn mặt ở trong tiệc mừng thọ của Hoàng hậu, trầm giọng : “Các khanh bình .”
Hoàng hậu ở bên cạnh Hoàng đế, gương mặt bình tĩnh : “Ngu Nhị cô nương với Tiết Nhị lang đúng là trai tài gái sắc trời sinh một đôi, bổn cung thật vui lòng . Không cơ thể Ngu Nhị cô nương hơn ?”
Trong lòng Ngu Linh Tê rõ ràng như gương sáng, đột nhiên Hoàng hậu mở miệng đào gốc rạ đổ lên nàng là mang danh quan tâm hỏi han nàng, cùng lúc dời sự chú ý của về việc thất lễ của Thái tử lúc nãy.
Quả nhiên, ánh mắt của cũng theo lời của Hoàng hậu đổ dồn lên Ngu Linh Tê và Tiết Sầm.
Ngu Linh Tê bước khỏi hàng, dịu dàng quỳ lạy : “Nhờ hồng phúc của nương nương, bệnh thần nữ dần khỏi, vốn nên tới đây làm phiền đến tiệc mừng thọ của nương nương.”
Vừa dứt lời, nàng lấy tay áo che miệng họ nhẹ một tiếng, bộ dáng giống như yếu ớt chịu nổi.
“Không .”
Hoàng hậu liếc mắt nở nụ giả tạo: “Cơ thể của Nhị cô nương yếu ớt, cần việc vui xung hỉ thì bệnh tình mới lên . Theo bổn cung thấy nhân ngày cảnh hôm nay, chúng nên định ước hôn sự xung hỉ cho Nhị cô nương cũng nhanh chóng cho Ngu tướng quân thức khuya dậy sớm một câu trả lời.”
Hai vai của Ngu Linh Tê run lên.
Người đều Phùng Hoàng hậu lòng Bồ Tát, nhưng theo Ngu Linh Tê thấy bà là kẻ thâm tàng bất lộ, tuyệt đối là lương thiện!
Hôm nay, Thái tử Ninh Đàn Ngu Linh Tê ở cách gần như thế chỉ cảm thấy nàng như viên ngọc quý hiếm và kỳ diệu, muôn ngàn màu sắc xinh đến mấy đều biến mất. Hắn kiềm thầm mắng thật thuận lợi cho cái tên mọt sách như Tiết Sầm !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-197-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Tuy cam lòng, nhưng lúc vì bảo bản cũng chỉ thể gật đầu phụ họa theo nương, tiện thể giẫm cho Ninh Ân một đạp, : “Thất , nghĩ ?”
Chuyện chỉ thị hôn ước là chuyện ớn, cái tới lượt một hoàng tử sủng ái xen , hành động của Ninh Đàn chỉ đơn giản là khinh thường Ninh Ân mà thôi, dù trong lời đồn, Ngu gia với Thất hoàng tử lưu lạc liên quan đến .
Ngu Linh Tê cúi thấp đầu, biểu cảm của Ninh Ân .
Nàng chỉ giọng lành lạnh và nhàn nhạt truyền đến từ phía , chất giọng xa , nghĩ ngợi : “Nếu đạt ước thì đương nhiên đều vui vẻ .”- , truyện hơn app TYT -
Ngu Linh Tê rõ ràng chuẩn kỹ càng, nhưng nàng vẫn câu hờ hững “đạt ước ” của đ.â.m trái tim tê rân.
Nàng ngẩng đầu lên một lúc lâu, dường như nuốt một tảng băng sắc bén xuống nên quên mất cãi làm .
Nàng mím môi, Hoàng đế : “Cũng .”
Mọi lập tức dậy chúc mừng, Tiết Sầm nho nhã và lễ độ, cố gắng đáp lễ với mỗi một chúc mừng và thế tử.
Ngu Linh Tê giả vờ đặt trong buổi náo nhiệt của bữa tiệc, ánh mắt lướt qua ống tay áo như nước của ca vũ về phía , im lặng một mảnh.
Ninh Ân gác ly rượu uống xong xuống, dậy rời khỏi bữa tiệc, từ đầu đến cuối vẫn từng về hướng nàng lấy một .
Mê Truyện Dịch
…
Tiệc mừng thọ kết thúc, cung Khôn Ninh.
Hoàng hậu điện Thái tử loạng choạng vững, bình tĩnh hỏi: “Thái tử cũng sai ?”
“Nhi thần suýt chút nữa làm hỏng tiệc mừng thọ của mẫu , nhi tử sai !”
Mắt Ninh Đàn say lờ đờ, lảo đảo phất tay áo : “Có điều mẫu yên tâm, đợi khi nhi tử nắm quyền chắc chắn sẽ tổ chức một bữa tiệc mừng thọ nổi bật hơn hôm nay để tận hiếu!”
Lời , làm Thôi Ám bên cạnh lộ châm biếm mấy phần.