Ninh Trường Thụy cảm giác cơn say tỉnh, cắn răng hàm vang lên tiếng kẽo kẹt.
“Là ngươi.” Ninh Trường Thụy liếc bốn phía một vòng, xác định thiếu niên một nhào trong phủ của , sự kiêng kỵ trong mắt hóa thành khinh bỉ.
Lợi hại đến cũng là một tên nhóc thối thương, còn thể lấy mạng mười mấy nô lệ chiến đấu nuôi ?
“Ban đầu còn để ngươi c.h.ế.t ở đấu trường thú, ai mạng ngươi dai như , chạy thoát nhiều .”
Nghĩ đến đây, Ninh Trường Thụy vuốt hạch đào, lạnh : “Chạy trốn cũng thôi còn dám tới quý phủ của bản vương để chịu chết! Thật sự thiên đường lối , địa ngục cửa cứ thích xông !”
Hắn vung tay lên, mười nô lệ chiến đấu cận cầm đao kiếm trong tay vây nhốt thiếu niên trung tâm.
Dây đàn vàng lên một tiếng “tanh” đứt bung , tiếng đàn im bặt .
Gió lạnh bao phủ, cửa lớn biệt viện đóng trong chốc lát, che một trận đầy máu.
Cùng lúc đó, chùa Tự An.
Có cao tăng đang đốt đèn tụng kinh, trăm nghìn chén đèn dầu nối đuôi thành hàng dài, sáng lạn như biển , náo nhiệt mà ban ngày cách nào với tới.
Mê Truyện Dịch
Ngu Hoán Thần xách những đồ vật trái cây và dầu vừng lên, đỡ xuống xe, trêu chọc nàng: “Nhanh đến cầu một đoạn nhân duyên, để Bồ Tát ban cho Linh Tê của chúng một lang quân như ý.”
Dừng một chút, tới gần tai nàng : “Tốt nhất đó là họ Tiết.”
Hắn vẫn tưởng rằng gò má của sẽ đỏ ửng lên như thường ngày, nhưng Ngu Linh Tê chỉ liếc một cái hờ hững hừ, : “Vẫn nên cầu cho trưởng một đoạn nhân duyên, nhất là một nữ tử hiểu lễ nghĩa, tri thức và chiều chuộng lang quân.”
Ngu Hoán Thần chọc chỗ đau nên câm miệng.
Lúc mười tám tuổi nhận mệnh lệnh của cha , mai mối một đoạn hôn sự .
Cô nương xuất từ gia đình thư hương cùng tuổi với Ngu Linh Tê, còn dịu dàng ít , xinh tuyệt trần.
như thế nào Ngu Hoán Thần xưa nay thích nữ tử giang hồ phóng khoáng nên thích nữ nhân yểu điệu, cả ngày ở khuê phòng nên bất mãn với hôn sự .
Ngu Linh Tê kiếp trưởng dựa việc Bắc Chinh để trốn tránh mối hôn sự một đường trở về, đó nàng cũng cô nương tái giá phản bội nguyện ước, trong cơn tức giận xuống tóc làm ni cô…
Ngu Linh Tê chắp tay n.g.ự.c tượng Phật thật lớn, thành kính quỳ lạy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-19-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Kiếp , nàng mong tất cả những thiếu sót ở kiếp thể vẹn và hạnh phúc.
…
Gió cuốn qua trời đầy tuyết nát, bay xuống ở biệt viện phường Vĩnh Ninh.
Thời gian qua lâu, bậc thềm bao phủ một màu đỏ sậm lầy lội.
Trên giấy dán cửa sổ b.ắ.n một từng giọt m.á.u tung tóe, theo đó tiếng cơ thể cao lớn cường tráng ngã nặng nề xuống mặt đất.
Nô lệ chiến đấu ngã xuống gương mặt ngăm đen, lông mày một vết sẹo dữ tợn, đó chính là tên dẫn đầu ám sát ở trong hang ổ lúc .
Ninh Ân cúi , lấy một mật thư dính m.á.u từ trong tên nô lệ .
Nhìn qua một chút, con ngươi đang chìm u ám xẹt qua một ánh sáng sắc bén: là bên cạnh nội gián, con lợn phối hợp với thứ rác rưởi trong ứng ngoài hợp.
Năm ngón tay khép chặt , mật thư hóa thành bột mịn rơi xuống khẽ tay.
Ninh Ân đá đá cơ thể chân, kéo một hoa tai màu xanh lá từ cổ của , ngẩng lên trời một lát, mới gỡ hoa tai màu xanh lá giống như thế ở bên hông, kết hợp với .
Mà ở ngưỡng cửa, một nam nhân cơ thể to mập đầy m.á.u tươi ở đó, tay chân đều dùng tư thế kỳ quái vặn vẹo.
Hai phút còn nhạo Ninh Ân chết, hai phút đồng hồ bẻ gãy tay chân bò trong vũng máu, cũng thể cử động.
Cao thủ phủ Mãn đó tên nhóc g.i.ế.c sạch !
Trong mắt của Ninh Trường Thụy đan xen sự hoảng sợ và tức giận, cứ như thiếu niên áo đen cầm một cặp hoa tai màu xanh lá dính m.á.u lên, tao nhã bước đến mặt , đó cúi .
“Mười ba ngươi phái tới g.i.ế.c đều ở đây hết .”
Đuôi lông mày dính vệt m.á.u khiến gương mặt tái nhợt của Ninh Ân thêm vài phần diễm lệ, ngón tay thon dài buông lỏng mặc kệ cho mười ba hoa tai màu lá rơi xuống mặt Ninh Trường Thụy vang lên từng tiếng leng keng, như một kẻ vô hại tiếp: “Ngươi đếm xem?”
Cơ thể to mập của Ninh Trường Thụy run lẩy bẩy, trong miệng phun một ngụm máu.
“Ngươi… Giả vờ? Tại …”
Ninh Ân hờ hững lau m.á.u tay , tiếp câu của : “Tại võ công giỏi như thế, lúc cho để ngươi chơi đùa thảm ư?”