Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Gả Cho Mỹ Nam Phản Diện - Chương 172: Gả Cho Mỹ Nam Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-07-05 07:34:39
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn điểm tâm ai thưởng thức bàn, trong mắt Tô Hoàn thoáng qua một tia mất mát.

Ngu Linh Tê tẩu tẩu mới gả qua đây, là thời điểm cần làm bạn nhất, liền gần : “Tẩu tẩu làm bánh đậu hương vị thật ngọt ngào, thể dạy ?”

Tô Hoàn cũng nở nụ , dịu dàng : “Được chứ.”

Nguyên liệu làm bánh đậu đỏ khá đơn giản, nhưng mà cần khéo léo một chút.

Gói nhân đậu đỏ nấu với nước đường trong gạo nếp trắng mềm ngon miệng, đó dùng khuôn ấn thành hình bông hoa đào, tiếp đó trang trí nh.ụy hoa bằng lòng đỏ trứng muối nghiền nhỏ, một phần bánh đậu đỏ hoa đào trắng hồng tinh xảo làm xong.

Ăn cùng với mật hoa quế, Ngu Linh Tê nếm một cái, ngọt, nhưng mà vô cùng thơm ngon.

Tô Hoàn dùng khăn nàng lau bột mì đang dính tay, nhẹ nhàng : “Đều “rửa tay nấu canh”*, Tuế Tuế đột nhiên học kỹ năng nấu nướng, là do trong lòng ?”

*rửa tay nấu canh: hình dung những con gái vì yêu mà sẵn sàng vứt bỏ thứ

Ngu Linh Tê hai đời từng dám động tâm, bỗng dưng giật .- , truyện hơn app TYT -

“Là làm cho nương.”

Nàng rũ mắt nhẹ, chia bánh đậu đỏ hoa đào mới làm xong thành hai phần, dùng hộp đồ ăn để đựng: “Còn một phần, để cho chính .”

Tô Hoàn chớp mắt, nhẹ .

Từ Tây phủ về chủ trạch cần qua hoa uyển Sơn Trì, Ngu Linh Tê liếc mắt một cái liền thấy Ninh Ân cầu Ngẫu Trì.

Hắn đang thản nhiên giơ tay cho cẩm lý ăn, khi giơ tay các khớp ngón tay lộ màu trắng như ngọc lạnh lẽo ánh nắng.

Gần đây dường như khỏi nhà mấy, Ngu Linh Tê , an bình yên tĩnh như ngược là sự yên lặng cơn bão.

Theo thời gian ở kiếp , thời gian còn của nàng và Ninh Ân còn nhiều lắm.

Đang nghĩ ngợi, Ninh Ân dường như nhận sự tồn tại của nàng, chậm rãi xoay .

Ánh mặt trời chói mắt, Ngu Linh Tê một khoảnh khắc sững sờ, như là vị Nhiếp Chính vương ở kiếp ai bì nổi trùng khít với Vệ Thất ở mặt, ưu nhã giống , dũng mãnh giống .

Chỗ giao lộ giữa hai phủ thị vệ thường xuyên , thời khắc quan trọng , Ngu Linh Tê cũng khiến Ninh Ân quá nhiều chú ý.

Nàng lấy bình tĩnh, phân phó Hồ Đào: “Lấy phần bánh đậu đỏ ở phía , đưa cho Vệ Thất .”

Hồ Đào đáp lời, mang theo hộp đồ ăn qua.

Không cái gì, nhưng một lát , Hồ Đào mang theo hộp đồ ăn còn nguyên mà trở , nhăn mặt bĩu môi : “Cái Vệ Thất chê điểm tâm vấn đề, chịu nhận.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-172-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]

“Có vấn đề?”

Ngu Linh Tê nhíu mày, nàng nếm thử , hương vị cũng mà.

Có vấn đề, chỉ sợ là trong lòng Ninh Ân ý khác.

Ngu Linh Tê nghĩ nghĩ , hiểu ý gì.

“Hồ Đào, đưa phần bánh đậu cho nương .”

Dứt lời, Ngu Linh Tê lấy phần của Ninh Ân, đó gói phần còn hộp thức ăn đưa cho Hồ Đào.

Hồ Đào tên Vệ Thất liếc mắt một cái, cuối cùng là hành lễ, lời mà lui xuống.

Trên cầu, Ninh Ân ném hết mồi xuống, nheo mắt liếc Ngu Linh Tê một cái, khoanh tay về phía tráo phòng ở hậu viện.

Hừ, tâm trí của Vệ Thất đặt ở mấy con cá, rõ ràng là dụ nàng mắc câu mới đúng.

Ngu Linh Tê nhỏ giọng chửi thầm, cầm phần bánh đậu của Ninh Ân, theo Ninh Ân cất bước qua nguyệt môn, tráo phòng.

Mê Truyện Dịch

Ánh nắng ngày hè vẫn luôn rực rỡ, một nửa nhảy nhót ngọn cây, một nửa chiếu trong mắt Ngu Linh Tê.

Nàng đặt cái đĩa thật mạnh xuống bàn, chuyện cũng mang theo chút ý làm nũng làm : “Xin hỏi, điểm tâm chỗ nào ?”

Ở đời , nàng cũng thể nấu rượu pha , thêu thùa nới áo, nhưng nàng từng tự xuống bếp để làm điểm tâm .

Ai ngờ kẻ điên soi mói, thế mà cảm kích.

Ninh Ân ở cạnh bàn lau tay, đĩa điểm tâm phủ khăn tay lụa thêu hoa lan, chỉ trong chốc lát nâng mắt lên: “Hơi ít đường.”

Thấy nhúc nhích, Ngu Linh Tê cầm lấy một đĩa mật hoa quế từ trong hộp đồ ăn, đổ hết lên bánh đậu đỏ, ngón tay mảnh khảnh tỉ mỉ lấy, đưa tới mặt Ninh Ân : “Lần , đảm bảo là ngọt.”

Ninh Ân duỗi tay lấy, chỉ cúi cắn một miếng.

Vị ngọt theo lan tràn khắp lưỡi, tràn cổ họng.

Ninh Ân cau mày nhớ : “Điểm tâm , là tiểu thư tự làm ?”

Ngu Linh Tê đặt nửa miếng còn trong đĩa, kiên nhẫn : “Lần đầu tiên xuống bếp, lọt mắt điện hạ ?”

Cũng câu nào làm Ninh Ân hài lòng, mày giãn , tinh tế thưởng thức vị ngọt quá mức .

Loading...