"Vậy, tại tiểu thư để ý đến loại độc như thế?"
Mi mắt ướt át của Ngu Linh Tê khẽ chớp một cái.
Nếu như Ninh Ân kiếp nàng cũng là vật chứa của loại độc , khi ở giường dây dưa xong thì nôn đầy m.á.u lên ... thì lẽ sẽ bóp gãy cổ của nàng, ném trong mật thất trần thi một nữa nhỉ?
Nàng lắc đầu, tiếp tục chủ đề nữa.
Hai kiếp đắn từng chảy vài giọt nước mắt, mỗi thất thố đều là ở mặt Ninh Ân.
Nàng lùi một bước, khịt mũi một cái ngẩng đầu khôi phục chút bình tĩnh.
Ninh Ân gì về kiếp , nhưng nàng thể quên . Có một việc nhất định giải quyết.
"Triệu Ngọc Mính trúng độc khi tiến cung một ngày. Có lẽ mượn nàng để mưu hại Thái tử?"
Trong lòng Ngu Linh Tê suy đoán một phen. Kiếp , Ninh Ân gây thù chuốc oán quá nhiều. Người c.h.ế.t nhiều như cá diếc sang sông, thật sự thể loại trừ ."
nếu như hạ độc cũng là kình địch của Thái tử. Có thể điểm giao với ba nhà Ninh, Triệu, Ngu, thì phạm vi loại trừ nhỏ hơn nhiều.
Đang nghĩ ngợi, giọng trầm thấp, phân tán của Ninh Ân truyền đến: "Nếu như mục tiêu là Đông cung, thì sẽ để cho nữ nhân c.h.ế.t bất đắc kỳ tử khi cung."
Ngu Linh Tê cảm thấy Ninh Ân lý.
Có lẽ chỉ "kẻ ", mới hiểu rõ suy nghĩ của kẻ .
Nghĩ đến đây, Ngu Linh Tê nghiêng đầu, tiếng còn mang theo chút giọng mũi: "Ngươi xem, rốt cuộc Triệu Ngọc Mính làm gì mới thể dẫn đến họa sát ?"
Ninh Ân tim phổi suy nghĩ: Giết thì cần gì lý do?
Tâm trạng thì g.i.ế.c , tâm trạng thì g.i.ế.c tiếp, gì to tát cả.
vẻ mặt lúc của Ngu Linh Tê quá mức nghiêm trọng, hoặc lẽ dáng vẻ mang theo tiếng nức nở của nàng lúc nãy quá trêu chọc , Ninh Ân bỗng nuốt xuống những lời lạnh lùng đến khóe miệng, chậm rãi : "Có lẽ nàng cản đường ai đó, hoặc là bí mật gì đó nên ."
Ngu Linh Tê gật đầu. Có lẽ đáp án chỉ thể đợi đến lúc tra khi chết, Triệu Ngọc Mính gặp ai, mới thể công bố.- , truyện hơn app TYT -
"Tiểu thư!" Phía xa truyền đến tiếng kêu lo lắng của Hồ Đào.
Ngu Linh Tê vội vàng nhấc tay áo lên, dụi mắt một cái, định tâm trạng, thì thấy Hồ Đào dẫn theo thị vệ từ tường chùa tìm đến.
"Quay về thôi, Vệ Thất."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-125-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Ngu Linh Tê sợ hầu sinh nghi, cất bước gấp, nắm lấy tay áo.
Nàng thuận theo đốt ngón tay thon dài lên, rơi lên gương mặt tuấn mỹ, thâm thúy của Ninh Ân, khó hiểu nghiêng đầu.
Ninh Ân lấy lòng bàn tay hờ hững vân vê ống tay áo mềm mại, mỏng manh của nàng, tròng mắt đen nhánh thấy đáy, cúi xuống đến gần.
"Tiểu thư đừng quên, Vệ Thất lúc nào cũng chờ đợi phân phó."
Gió nổi lên, giọng trầm thấp của nương theo lá trúc nhẹ nhàng rơi bên tai, ở giữa lòng , khơi lên một vòng gợn sóng.
...
"Chùa Kim Vân chút tà khí."
Trên xe ngựa, Hồ Đào quạt gió thổi mát cho Ngu Linh Tê, thở phì phò : "Nếu thì tại mỗi tiểu thư đến đây thì đều sẽ đột nhiên trở nên là lạ chứ?"
Ngu Linh Tê phản ứng với mấy lời lầm bầm của Hồ Đào, trong đầu đều là hai chú cá vàng c.h.ế.t và dược tính của "Bách Hoa Sát".
Nàng dứt khoát nhận lấy quạt lụa trong tay Hồ Đào, tự phẩy quạt, cố gắng đặt lực chú ý chuyện chính.
Mê Truyện Dịch
"Hồ Đào, ngươi kêu quản sự thăng hai cấp tiền tiêu hàng tháng của Vệ Thất . Rồi lấy thêm chút vải vóc thoải mái đưa cho làm vài y phục mùa hè để đổi."
Ngu Linh Tê nghĩ, đây là thứ Ninh Ân nên .
Hồ Đào suy nghĩ thành một chuyện khác.
Từ khi cái túi da tuấn mỹ phủ, tiếu thư thu nhận , đặt tên cho , cho sự tự do vượt qua cả thị vệ. Mấy tiểu thư biến mất thấy tung tích, cuối cùng đều xuất hiện chung với gọi là "Vệ Thất" .
Bây giờ, còn thăng tiền tiêu hàng tháng của cả quan nước chư hầu, cực kỳ tin tưởng...
Có lẽ, tiểu thư thật sự xem trọng ?
Hồ Đào chút khó chịu.
Về tình, nàng là thị tỳ của tiểu thư, cho dù tiểu thư thích như thế nào nữa thì nàng đều hết lòng ủng hộ.
Về lý, tiểu thư là quý nữ yêu kiều lớn lên trong lụa là gấm vóc. Nàng càng hi vọng tiểu thư thể gả cho một phu quân môn đăng hộ đối, thể bảo vệ cho nàng.
Tuy Vệ Thất trông dễ , nhưng rốt cuộc cũng là một tớ rõ lai lịch, thể cho tiểu thư một cuộc sống đầy đủ, thoải mái!