Ninh Ân nhận lấy ly rượu ngắm nghía, nhưng uống: “Một canh giờ tiểu thư còn tính dùng thể hy sinh vì đạo, tình thế nguy hiểm giải quyết, song hỷ ở ?”
Ngu Linh Tê giương mắt , khẽ: “Ta và tỷ tỷ quý nhân giúp đỡ, thoát khỏi nơi nguy hiểm, đây là một tin vui.”
Ngừng một chút, con mắt đen như vực sâu hướng lên của Ninh Ân, kiên quyết : “Chuyện đêm nay, chứng tỏ và Vệ Thất mục tiêu giống , tiện cho trao đổi, hợp tác cùng lợi, đây là tin vui thứ hai.”
Ninh Ân nhướng mày, trong mắt hiện vài phần hứng thú.
“Sao tiểu thư , mục tiêu của là gì?”
“Trong mắt Vệ Thất, ngốc như ?”
Nàng trả lời mà hỏi , Ninh Ân lên: “Cũng đúng, tiểu thư giống như ngây thơ, thực như gương sáng trong suốt, Nếu , làm thể nghĩ cách dùng thể làm mồi nhử ?”
Ngu Linh Tê giả vờ hiểu ý nghĩ sâu xa trong lời của , nâng ly : “Ta mời ngươi một ly.”
Ninh Ân cầm ly rượu động. Một trở về từ địa ngục, chỉ cần quân cờ, cần đồng minh.
Ngu Linh Tê cũng để bụng, tự chủ động chạm ly của , một âm thanh đinh vang lên.
Nàng làm vì mời, cau mày miệng nhỏ nhấp một ngụm nhỏ, bỏ đáy ly tỏ ý, rượu bóng láng ẩm ướt môi đỏ tươi, dụ dỗ đến ‘xử lý’.
Ninh Ân im lặng hồi lâu, trong ánh mắt mong đợi của nàng đưa tay lên, đưa rượu đến bên môi một uống cạn, hầu kết lăn, dốc ngược ly xuống.
Ngu Linh Tê hài lòng thỏa lên.
Chuối tây nhỏ giọt nước mưa, cảnh đêm yên tĩnh.
Ninh Ân chống thái dương, nhàn nhạt : “Đây là cuối cùng.”
Hắn mà vì miếng mồi thơm ngọt mắt, vứt bỏ chuyện ba mươi nghìn thạch lương thực.
mà cũng cản trở, làm mua bán lỗ vốn, nghĩ đến một cách chơi càng thú vị hơn.
Còn miếng thịt mỡ tới miệng , sớm muộn, sẽ lấy từ nàng.
Ninh Ân chằm chằm cánh môi mọng nước xinh tươi của nàng, ngón tay thon dài cố ý vô tình vu.ốt ve thành ly.
Một lúc, đầu đuôi : “Thứ năm nhỉ?”
“Cái gì?” Ngu Linh Tê nghiêng đầu.
Ninh Ân mở , giương lên nét khó hiểu, thong dong : “Thực tò mò, trong lòng tiểu thư mang thiên hạ, nhiều bận tâm, Vệ Thất xếp thứ mấy?”
“Trong lòng từng mang thiên hạ? mà là…”
mà là kiếp một cô đơn quá cực khổ, cho nên mới nắm tất cả những ấm áp mà thể bắt , bảo vệ bộ bảo vệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-119-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Cảm giác say xuất hiện, ở trong bụng một ít ấm áp.
Ngu Linh Tê nghiêm túc suy nghĩ về câu hỏi của Ninh Ân, ngón tay đếm : “Cha nương, trưởng, tỷ, bốn lựa chọn , ở trong lòng đều quan trọng nhất, đó là A Ly, Tiết…..”
Con mắt nguy hiểm của Ninh Ân nheo .
Ngu Linh Tê nghĩ , đời giống như cũng nợ gì Tiết Sầm, liền đổi giọng : “Tiếp theo , là Hoa Nô, Vệ Thất.”
Ninh Ân xùy một tiếng.
Ngay cả con mèo cũng thể xếp .
Hắn hiểu nên gật đầu, đốt ngón tay gõ lên ly rượu, dậy : “Vệ Thất .”
Mê Truyện Dịch
Lần “Vệ Thất ”, vẫn là lúc thiết kế làm Tiết Sầm rơi xuống nước c.h.ế.t đuối.
Trong lòng Ngu Linh Tê hồi hộp, hỏi: “Đồ còn ăn đó, ngươi ?”
“Giết mèo.”
Ninh Ân chắp tay lưng, gió vén lên một sợi tóc nhỏ lướt qua khóe miệng , như : “Giết thêm một , vị trí của trong lòng tiểu thư càng tăng lên. Sau khi g.i.ế.c hết, Vệ Thấy là quan trọng nhất trong lòng tiểu thư .”
Hắn dùng giọng dịu dàng nhất, lời tàn nhẫn nhất.
Người khác như , lẽ chỉ là đùa, nhưng Ngu Linh Tê Ninh Ân , thật sự thể làm .
Không nhịn thở dài, nàng lên : “Vệ Thất, ngươi qua đây.”
Ninh Ân yên.
Ngu Linh Tê tới mặt , nhắc nữa: “Dựa qua đây.”
Ninh Ân giữ nguyên tư thế chắp tay lưng, nàng một lúc, đưa tay lên che ngoài n.g.ự.c của .
“Không như ngươi tính .”
Hành lang yên tĩnh, nàng đôi mắt gần như trong tầm tay của Ninh Ân, giọng ấm áp: “Cả đời của chỉ mấy quan trọng như , họ sống trong lòng , mỗi ngươi g.i.ế.c một , chẳng khác gì đ.â.m một nhát d.a.o n.g.ự.c . Đều g.i.ế.c hết, tim cũng c.h.ế.t , sẽ chỉ làm càng ngày càng cách xa ngươi, hiểu ?”
Ninh Ân xuống, dừng bàn tay trắng nhẹ nhàng che n.g.ự.c mềm mại của nàng.
Yên lặng hồi lâu, lắc đầu xùy : “Không công bằng.”
“Cái gì….”
Ngu Linh Tê nghi ngờ, giữ cổ tay, ấn bàn tay nàng n.g.ự.c .
Hoàn khác với xúc cảm mềm mại đ.ẫy đà của con gái, cơ bắp rắn chắc lớp vải mỏng manh, nhịp tim đập vững vàng trong lồ.ng ngực, làm cho đầu ngón tay Ngu Linh Tê tê dại.