Một tiếng hét thảm, tay Ninh Đàn Ngu Tân Di bẽ vặn phía .
Tiện đà một tiếng “bốp”, một bạt tai vang dội vung tới mặt Ninh Đàn, đánh cho lảo đảo.
Ninh Đàn ngờ Ngu Tân Di hít Liệt Hương như vẫn sức tát tai Thái tử, khỏi thẹn quá hóa giận : “Tiện nhân! Rượu mời uống chỉ thích uống rượu phạt”
Hắn kéo đai lưng hung dữ, nhào tới chỉ một trận ồn ào ở bên ngoài truyền đến.
“Điện hạ, điện hạ !” Giọng nội thị kinh hoàng vang lên từ ngoài cửa.
Ninh Đàn đầu, thở hổn hển hỏi: “Lại chuyện gì?”
“Lúc nãy mất chục tên phủ săn lửa bay từ ngoài trời tới, cánh trái phường Xuân với điện Sủng Nhân của Đông cung cháy, ảnh hưởng đến Hoàng thượng và quân Vũ Lâm!”
"Làm đột nhiên cháy? Các ngươi làm ăn kiểu gì!"
"Lửa kỳ lạ, nô tài cũng ."
Nội thị dè giọng vịt đực lên: "Hiện tại Hoàng thượng sắp đến cửa Vũ Đức, điện hạ vẫn nhanh chóng thu dọn chuẩn nghênh giá ."
Đông cung với cung sảnh phụ Tử chỉ cách một bức tường, từ cửa Vũ Đức đến đây, thời gian cũng chỉ bằng nửa chén nhỏ.
Ninh Đàn hoảng , lo tâm tình xa nữa đẩy Ngu Tân Di bên trong, chỉ nhanh chóng giấu nữ nhân mới .
Nếu phụ hoàng thấy tay với nữ nhi công thần, thể thiếu một trận đánh phạt.
"Hôn quân! Đừng chạm !" Ngu Tân Di vẫn còn sức lực khánh cự, csử dụng đ.ấ.m đá từng chiêu nào chiêu nấy đều trí mạng!
Bụng với hông và ở xx của Ninh Đàn nàng đá vài cước, nhất thời đau đến khuôn mặt vặn vẹo mang theo giọng gọi lớn: "Người ! Xách mụ điên xuống nhốt cho !"
Bốn, năm nội thị cùng xông lên, thật vất vả mới nhốt Ngu Tân Di bên trong, lập tức thấy ngoài điện cây đuốc sáng rực.
Tiện thể cửa điện đẩy , quân Vũ Lâm vây quanh Hoàng đế tóc mai điểm bạc tiến điện, lưng là tiểu quân vương Nam dương môi hồng răng trắng.
Ánh mắt Ninh Tử Trạc chút lo lắng quét trong điện một chút.
Hoàng đế quần áo xộc xệch của Thái tử chỉ tiếc rèn sắt thành thép, trách mắng: "Đông cung lửa lớn, nhưng nửa ngày cũng thấy ngươi, đến cùng ở đây làm cái gì?"
Ninh Đàn vội vã buộc đai lưng, cúi đầu khom : "Phụ, phụ hoàng, nhi thần..."
Hắn còn xong, bên trong truyền tiếng gào đau đớn "Á á" của nội thị, theo đó tiếng vang của quyền cước rơi xuống da thịt.
Sau một tiếng sứ vỡ nát "choảng choảng", Ngu Tân Di với sắc mặt ửng đỏ lảo đảo .
"Ngu tư sử!" Ninh Tử Trạc lập tức về phía cởi ngoại bào khoác lên Ngu Tân Di.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-116-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Cũng may ngoài trừ cơ thể nàng sức lực, quần áo vẫn chỉnh tề cũng những dị thường khác.
Hoàng Đế một chút ánh mắt phượng nén giận của Ngu Tân Di, Thái tử đang rụt rè quỳ sát mặt, tất cả chuyện cần cũng .
"Thứ vô sỉ !"
Hoàng đế giận đến tím mặt mày, đá một cước ngay lồng n.g.ự.c , quát lớn: "Ngươi cái gì!"
Thái tử một đạp trong cơn thịnh nộ của Hoàng đế mà ngã chổng vó mặt đây, bụng hướng lên trời như Bát Giới, chật vật quỳ xuống, lúng lúng túng dám cãi .
....
Mưa rời dần nhỏ, xe ngựa vẫn ở cống thoát nước.
Hướng Đông cung, ánh lửa mờ mịt nhưng hiện lên.
Ninh Ân khoanh chân , trong mắt màu ánh sáng tối chập chờn như đang thưởng thức kiệt tác vui tai vui mắt, lạnh nhạt : "Tỉnh táo ?"
Ngu Linh Tê đến nơi đang cháy, một lát gật đầu.
Ninh Ân như một khối núi băng, vẻ lộ ngoài chỉ là một chút ý , mặt nước còn cất giấu sức mạnh .
Người tàn nhẫn, xảo quyệt giả vờ một kẻ ngủ đông giỏi như , nàng cũng lạ gì việc thể bò lên vị trí quyền lực nhất thiên hạ nữa.
"Sau , làm dữ với nữa."
Ngu Linh Tê cụp mắt đánh vỡ khí vắng lặng, xoa xoa tay nắm đau.
Dừng một chút, bù thêm một câu thì thầm: "Dù ngươi dùng cách nào, nhưng vẫn cảm ơn ngươi."
"Không cần cảm ơn , cảm hơn tiểu quận vương của ngươi ."
Giọt nước nhỏ ở cuối sợi tóc Ninh Ân, giọng cũng lạnh lẽo: "Ta thể dùng cách gì chứ? Chỉ là lừa gạt tiểu thư yên tâm thôi."
Ngu Linh Tê giương mắt một lúc lâu, mới chút tâm trạng như "thù dai" gương mặt tuấn của .
Mê Truyện Dịch
"Vệ Thất?"
"Vệ Thất."
Gọi hai tiếng liên tiếp, Ninh Ân mới lười biếng nhấc mi mắt lên, liếc nàng.
Ngu Linh Tê há miệng còn chuyện, tiếng xe ngựa truyền đến từ phía .
Nàng vén màng đến thấy xe ngựa phía mang theo đèn lồng phủ tiểu quận vương Nam Dương, ánh mắt cũng sáng lên nhảy xuống xe : "Tỷ tỷ!"