359.
"Ai? Ai trộm thịt của ?!"
Bà Mã mắt long sòng sọc, ngay lập tức xác định mục tiêu.
"Cái bà già c.h.ế.t tiệt nhà Hứa! Ăn Tết còn đến trộm thịt của !"
Bà hùng hổ định khỏi cửa tìm gây sự với nhà họ Hứa.
Nhân tiện , khi Hứa Lỗi bắt hôm qua, Hứa ngất lịm , đó đưa về nhà. Về nhà xong thì im lặng tiếng. Hôm nay là ba mươi Tết, các nhà khác trong khu đều rộn ràng nấu ăn đổi món, chỉ nhà họ Hứa là bếp lạnh lò nguội.
Vương Anh thấy bà Mã ngoài cửa định tìm chuyện, vội vàng thò đầu gọi to một tiếng.
"Thịt ở đây !"
Cô dở dở , hết cách với Dê Con.
May mà Từ Sương một chậu khoai lang chiên lớn, cô múc đầy một bát cho Dê Con.
"Cho cháu , đừng trộm đồ trong nhà nữa nhé. Không với nhà mà lấy đồ của nhà , cũng coi là trộm đấy."
Dê Con sợ sệt rụt cổ , nhưng khi thấy Vương Anh đưa cho bé một bát lớn khoai lang chiên, sự sợ hãi đó biến mất.
Bà Mã vội vàng chạy đến, thấy miếng thịt treo dây lưng quần của cháu nội, còn ôm bát khoai lang chiên ăn ngừng, còn gì mà hiểu là vì cái gì?
Thảo nào nãy thằng ranh Dê Con chạy đến hỏi bà thịt trong nhà để ở , còn hỏi bà thích ăn khoai lang chiên .
Hóa là đang chờ ở đây!
"Mày là thằng nhóc thối tha, đợi đấy!"
Tết đ.á.n.h con nít, món nợ chỉ thể tạm thời ghi sổ nhỏ.
Vì Dê Con lấy kha khá khoai lang chiên, nhà họ Mã gửi thêm một ít bánh cuộn nhân chà là.
Nhà họ Lưu gửi chút lòng heo, gửi thêm một ít mặt heo luộc. Vương Anh đáp lễ bằng món cá chiên và gà chiên...
Cả buổi chiều, đều là trao đổi đồ ăn qua .
Đợi đến khi bữa cơm giao thừa xong, các nhà đốt pháo ầm ầm, Vương Anh mới yên tĩnh, bàn ăn thỏa thích thưởng thức.
Cá vàng kho vẫn thơm ngon đậm đà như . Kho một nửa cá vàng, nửa còn mì cá vàng. Nước súp vàng óng, thơm đặc và ngọt vị.
Vịt cũng màu đỏ tươi sáng và thơm ngào ngạt, da vịt chấm đường trắng hương vị tuyệt vời.
Thịt gà chả viên chiên, tạm thời thêm một món lòng heo xào.
...
Từ Sương và Trần Đông uống rượu vàng hâm nóng, Vương Anh thì uống nước trắng, ba vui vẻ radio đón năm mới.
Trần Đông ăn : "Năm nhà sẽ thêm một thành viên. À, hai đứa chuẩn đặt tên gì cho con ?"
Vương Anh và Từ Sương , chuyện thật sự nghĩ đến.
Trần Đông hứng khởi ngay: " mấy cái tên đây, hai đứa về xem chọn cái nào, sẽ tìm xem bói cho hai đứa nhé?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-359.html.]
Vương Anh: "Không ngờ sư phụ cũng mê tín đấy."
Trần Đông: "Chuyện cũng lý lẽ của nó chứ, hai đứa cứ đợi đấy, gần đây sẽ hỏi thăm ."
Vương Anh thì thấy cũng : "Thế nào cũng ."
"Nghe là đúng ! Ừm, món mì cá ngon thật..."
So với sự náo nhiệt bên nhà Vương Anh, khu nhà tập thể nhà máy đường, gia đình Triệu Quân hòa thuận như .
Tâm trạng Triệu Quân gần đây tệ. Không chỉ vì việc xem mắt thất bại liên tục, mà còn vì nghỉ Tết, Triệu Đông và Triệu Tây cuối cùng trốn trong nhà nữa, mà ngoài tìm chơi.
Kết quả là gây rắc rối, thường xuyên khác đến tận cửa tìm.
Ngày ba mươi Tết cũng yên ắng.
"Anh xem quần áo nhà nổ , ném pháo , con nhà đúng là giỏi thật. Áo mới mua, mặc mấy ngày, tụi nó nổ một lỗ!"
Một phụ nữ mặt dài kéo con chặn cửa đòi lời giải thích.
Triệu Quân hai kiếp cộng cũng bao giờ mất mặt nhiều như thời gian gần đây. Hắn hòa nhã, bồi thường một tệ để tiễn .
Mặt mày đen sạm tìm Triệu Đông gây sự.
"Mày thể tao đỡ lo ?!"
Triệu Đông nghiêng mặt gì.
Thái độ càng Triệu Quân tức c.h.ế.t: "Tao mày mà mày đúng ? Đây là thứ mấy ? Tại cứ ném pháo khác?"
Triệu Đông vẫn im lặng.
Triệu Tây bên cạnh dám thở mạnh.
Triệu Quân tức đến đau phổi, rút ngay dây nịt quất Triệu Đông hai cái: "Mày ?! Tao nuôi mày lớn như , nuôi một kẻ thù ? Tao vì hai đứa mày, cha , đổi cái thái độ của mày ? Mày là cha tao là cha? Mấy năm nay tao sống khổ sở vì hai đứa mày, mày ?"
Hai cái quất Triệu Đông hé răng, nhưng những lời của Triệu Quân như chạm đúng công tắc của bé.
Ánh mắt Triệu Đông âm u chằm chằm cha : "Vì con? Ông vì con cái gì? Ông chỉ tìm một phụ nữ khác! Ông chỉ là lười biếng! Cái gì mà vì con, ông chẳng qua là vì bản sống thoải mái thôi! Đừng dùng danh nghĩa của con và em gái nữa!"
Ánh mắt Triệu Quân đờ đẫn, đứa con trai kiếp vô cùng xuất sắc, kiếp là một đứa nghịch tử .
Triệu Đông: "Ông hỏi tại con thích ném pháo khác ? Con cho ông ! Chính là vì ông! Chính là ông! Ông con nhạo ở trường, bọn họ con, tại con thể ném pháo họ?"
Triệu Đông ánh mắt ghét bỏ cha . Sự trưởng thành của một luôn diễn trong khoảnh khắc.
Trước đây bé chỉ nghĩ Triệu Quân là cha đạt tiêu chuẩn, nhưng gần đây, khi bạn bè ở trường vây quanh , cha ngày nào cũng xem mắt để tìm kế, Triệu Đông căm ghét sâu sắc cha .
Không chỉ , những bạn học đó còn thường xuyên chỉ và bịt mũi.
Vì Triệu Quân giặt quần áo cho chúng sạch, quần áo sạch phơi khô triệt để, bé luôn một mùi hôi thoang thoảng.
Mùi Triệu Đông tự ngửi thấy, nhưng khác thì ngửi thấy.
Lại còn chuyện trường tổ chức tham quan nhà tưởng niệm, con nhà đều mang theo đồ ăn và tiền, chỉ bé nép một bên. Rõ ràng điều kiện gia đình cũng tệ, nhưng bé đồ ăn cũng tiền. Vì Triệu Quân quá bận, quên chuẩn cho ...