Gả Cho Đầu Bếp TN 60 [Xuyên Không Trùng Sinh] - Chương 321

Cập nhật lúc: 2025-11-10 02:28:29
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

321.

Bọn trẻ nhà Lưu Dương tức đến nắm tay, ngoài cãi với thím Hứa: "Củ cải khô của cháu!"

Nó thích ăn củ cải khô nhất, điều kiện nhà nó , nào cũng trộn với dầu mè, giòn tan ăn với bánh bao bột tổng hợp, ngon thể tả. Hơn nữa Lưu Dương phơi củ cải khô khó khăn, đây nó giành củ cải khô với em gái, bà liền phạt nó lúc nghỉ tự . Nó cực khổ mới thái hai củ cải, suýt nữa thì cắt tay.

Hu hu hu, bà Hứa tính quá, cướp củ cải khô nhà nó.

Vương Anh đè hai đứa trẻ xuống: "Các cháu đừng ngoài."

Người bên ngoài là một lớn tuổi, trẻ con dù lý lẽ đến mấy, đối phương cũng chỉ cần một hai câu là thể áp đảo .

Vương Anh thấy thím Hứa chịu bỏ cuộc, úp mặt cửa nhà cô xuyên qua tấm kính, thấy gì, chỉ thể ôm bắp cải và củ cải lòng, tay thì sờ than đá nhà Vương Anh.

Vương Anh: ...

Một cục than đến một phần tiền, cái lợi nhỏ cũng chiếm, thật sự hết nổi.

Vương Anh ở cửa nhà họ Lưu chăm chú , thấy đối phương sờ lên cục than, cô hét lớn một tiếng.

"Á! Có trộm!"

Thím Hứa giật , đừng là cục than, cả rau củ trong tay cũng rơi loảng xoảng xuống đất. Bà đầu xem tiếng đó là của ai phát , cổ ngoặt một cái, ngoặt quá nhanh, cả liền ngã ngửa .

"Ôi chao!"

Thím Hứa ngã xuống cửa nhà Vương Anh, cảm giác đau nhói truyền đến từ thắt lưng.

Vương Anh khỏi cửa, vẫn ở cửa nhà họ Lưu: "Là thím Hứa , thím cháu sợ c.h.ế.t khiếp!"

Thím Hứa: ... Cô mắt mà dối ! Ai ai sợ c.h.ế.t khiếp!

"Thím Hứa tìm cháu việc gì ? Thím việc thì cứ , đừng lảng vảng cửa nhà cháu mà lên tiếng nữa. Cháu bây giờ đang mang thai, chịu nổi sự kinh hãi , thím mau dậy . Ôi chao, đất nhiều đồ thế ?"

Thím Hứa lê lết dậy, giận chịu nổi, vốn dĩ quyết tâm ầm ĩ, bất kể ăn trộm , nhưng đối phương dọa bà ngã bẹt cả , nên bồi thường ?

Bà là già , ngã một cái thì , về nhà xem chắc chắn bầm tím cả mảng.

Vương Anh thực sự quá vô lý, cô xa như , còn vu ngược dọa cô ?

Thím Hứa tức c.h.ế.t, thấy Vương Anh hỏi đồ đất, lòng treo lên cao.

"Cái đều là..."

Vương Anh chen lời: "Ôi chao, cháu thấy bắp cải giống nhà thím Mã ? Củ cải khô là của thím Lưu? Thím đây là..."

Thím Hứa vội vàng chữa lời: " nãy thấy con mèo, bới đồ , sợ con mèo đó chui nhà cô, nên qua xem. Chỉ là cô nãy dọa..."

Vương Anh: "Vậy thì cảm ơn thím thật nhiều, nhưng thím thể như nữa, đồ đạc rơi đó chúng hét lên một tiếng là , thím ở đó cháu còn suýt tưởng thím ăn trộm than nhà cháu nữa chứ."

Thím Hứa giấu bàn tay dính đen , vội vàng trừ. Trong lòng hối hận, thế đến sờ than nhà Vương Anh, sờ xong, tay liền đen thui. Không thể cãi lý với nữa, cãi nữa cũng lợi.

Vương Anh: "Dương Dương, các cháu qua gọi mấy đứa trẻ nhà họ Mã, ôm đồ về nhà ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-321.html.]

Lưu Dương chạy vút ngoài, một lát liền dẫn Dương Đản , hai đứa trẻ nhanh chóng ôm bắp cải và củ cải khô, ngay cả cái giá cửa cũng dám để nữa, đều ôm nhà.

Cái bà Hứa tính quá, đợi lớn về chúng nó sẽ mách tội.

Thím Hứa loanh quanh một hồi, chẳng vớt vát gì, còn trẹo eo, chỉ thể vịn eo nghiến răng nghiến lợi về, thầm mắng Vương Anh lo chuyện bao đồng.

Thím Hứa về đến nhà, bên ngoài liền truyền đến một trận ồn ào.

Vương Anh tưởng là công an đến, kết quả là những tìm về.

"Tìm thấy tìm thấy !"

"Đứa trẻ chui đống rơm nhà ngủ mất!"

"Người nhà họ Mã, về nhà đ.á.n.h nhẹ thôi nhé."

"May mà bọn bắt cóc bắt , cũng nhờ đứa trẻ tinh ranh, nhắc chúng tìm đống rơm."

"Chẳng , , mau về nghỉ ngơi, về nhà cũng cảnh báo bọn trẻ một chút, chơi xem gây chuyện lớn ."

Đứa trẻ nhà họ Mã tìm về, của hai sân lớn đều thở phào nhẹ nhõm.

Sắp sửa đến Tết, nếu thật sự một kẻ bắt cóc bắt một đứa trẻ, khó tránh khỏi lòng hoang mang. Sau khi mất mấy đứa trẻ năm , cả quận lỵ lớn nhỏ đều yên tĩnh một thời gian dài, nhà nhà đều giữ con cái cẩn thận. Nếu xảy một nữa, năm nay còn ăn Tết nữa ?

Người ở sân bên cạnh đều tan , chỉ còn quản lý sân và thợ Mã nghỉ hưu , cùng cửa với Đinh Chiêu Đệ .

"Mẹ! Lư Đản tìm thấy !"

Triệu Ngọc Liên, con dâu cả nhà họ Mã kéo cổ họng gọi, kết quả đợi Mã Đại Liên , chỉ mấy đứa nhỏ trông nhà chạy .

Vương Anh cũng ở trong nhà nữa, vội vàng ngoài.

"Thím Mã đồn công an , vẫn về."

"Á? Mẹ đồn công an ?"

Không trách Triệu Ngọc Liên kinh ngạc, quả thực chồng cô là miệng hùm gan chuột, đừng thấy ở trong sân chiếm lợi ầm ĩ, ngoài thì ngoan ngoãn vô cùng. Bảo bà một tìm đồn công an, e là bà sợ đến mức dám bước cửa.

Vương Anh: "Chị dâu Cát cùng."

Triệu Ngọc Liên lập tức hiểu , chắc là chồng đợi nên nóng ruột, chị dâu Cát mới đề nghị tìm đồn công an.

Triệu Ngọc Liên và Đinh Chiêu Đệ ôm con cái của , mấy đàn ông nhà họ Mã cũng yên đó.

Thái độ của gia đình khiến thợ Mã cũng thấy đau đầu.

Mẹ các đồn công an, là để tìm con. Con tìm về , các cử gọi bà cụ về ?

Đặc biệt là quản lý sân, vốn dĩ Mã Đại Liên tìm đồn công an, trong lòng chút khó chịu. Chuyện mà đưa lên , tỏ vẻ quản lý sân . Rõ ràng ?

Sân bên cạnh mấy chục đấy, đều huy động , nhiều như ở bên ngoài tìm kiếm hai tiếng đồng hồ, lạnh cóng như cháu.

 

Loading...