Gả Cho Đầu Bếp TN 60 [Xuyên Không Trùng Sinh] - Chương 176

Cập nhật lúc: 2025-11-08 15:18:09
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

176.

Điền Hữu Phúc lên tiếng tự giới thiệu, giới thiệu xong liền : " nghĩ Vương Anh đúng, , đồng chí Tô Mai, chỉ là y tá của đại đội chúng , cứu chữa bệnh, mà còn hy sinh tính mạng vì đại đội chúng . Chuyện cần điều tra, và cũng xin các đồng chí nán , giải quyết dứt điểm chuyện ."

Người của Ủy ban Cách mạng vốn đến lục soát nhà Vương Diệu Tông cũng là xem thể điều tra vụ án lớn nào , bây giờ vụ án lớn , chiến lợi phẩm cũng thể thu giữ. việc Vương Vĩnh Thuận chiếm đoạt tài sản bản chất cũng , nếu cũng coi như là một thành tích.

Người đầu suy nghĩ một lát đồng ý.

Vương Vĩnh Thuận khi trải qua nhiều biến cố, của Ủy ban Cách mạng hỏi gì cũng là đúng.

đối với việc lấy năm trăm tệ của Vương Anh là Tô Mai, chịu thừa nhận.

Hay đúng hơn là thừa nhận lấy nhiều đến như .

Bởi vì rõ, với tính cách của Điền Hữu Phúc, lấy bao nhiêu chắc chắn sẽ bắt trả bấy nhiêu.

Năm trăm tệ, cân cả và Lý Xuân Quyên cũng trả nổi.

Vương Anh suy nghĩ một chút, liền lập tức nhờ tìm Lão Cẩu, nhờ đến nhà hàng quốc doanh tìm Từ Sương, bảo thành phố tìm Diêu Huệ Quyên hỏi tin tức.

Đến nước , vẫn nhân chứng mới thể bắt Vương Vĩnh Thuận thừa nhận.

Lão Cẩu bắt đến, co rúm một bên, sợ đến mức sắp tè quần.

Qua vài hỏi, Lão Cẩu khai rõ đêm hôm đó chỉ Vương Vĩnh Thuận đưa Tô Mai .

" còn thấy lạ, gì thì cũng nên là Lý Xuân Quyên ở đó chứ, dù cũng là chị dâu em chồng, một cả ở đó thì tính là ."

Nói những chuyện khác, Lão Cẩu nhớ .

Vương Vĩnh Thuận thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần bằng chứng, sẽ đền!

sự may mắn kéo dài bao lâu, Từ Sương đạp xe đạp đến, phía là một đàn ông trẻ tuổi lông mày rậm, mắt sâu.

Từ Sương đến cạnh Vương Anh, nắm c.h.ặ.t t.a.y Vương Anh.

Vương Anh một cái trấn an, bắt đầu căng thẳng đàn ông trẻ tuổi mới đến.

Người đàn ông trẻ tuổi tên là Diêu Minh.

Diêu Minh về đêm hôm đó rành mạch: "Em gái sinh con ở bệnh viện huyện, hôm đó quá hỗn loạn, liền đề nghị đổi cho nó một phòng bệnh."

"Kết quả khi đổi phòng bệnh, em gái liền sinh. Trong quá trình sinh, chúng mới nhớ gói đồ đựng tã lót bỏ quên ở phòng 305. Thế là đến 305 lấy gói đồ."

" nhớ rõ, lúc đến, giường mà em gái đây một đàn ông luộm thuộm đang ngủ. Trên chiếc giường khác là một phụ nữ."

"Người phụ nữ đó cứ lẩm bẩm chuyện, kêu đau, gì đó về năm trăm tệ, vòng vàng."

" thấy cô , bên cạnh cũng chăm sóc, liền bấm chuông gọi y tá."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-176.html.]

Vương Anh vô thức nắm chặt tay, nguyên chủ qua đời như thế ?

Tim cô ngừng đau nhói, như thể ký ức của nguyên chủ dừng ở lồng ngực, khiến cô nghẹn .

Lời của Diêu Minh lợi, cũng ngay lập tức đ.á.n.h thức một phần ký ức của Lão Cẩu.

Lão Cẩu: " đúng đúng! cũng nhớ gì đó về vàng, còn thắc mắc ai đang chuyện."

Đến nước , nhân chứng đầy đủ, lời ngụy biện của Vương Vĩnh Thuận còn chỗ .

Vương Vĩnh Thuận nước mắt nước mũi tèm lem, lập tức quỳ xuống chân Vương Anh cầu xin.

"Tam Nha! Tam Nha, cháu cứu đại bá! Đại bá ! Là đây đại bá đối xử với cháu! Một lúc quỷ ám, lấy đồ cháu để cho cháu. Tam Nha! Đại bá cố ý , đại bá nghèo quá sợ , lúc đầu chỉ giữ cho cháu, thực sự lấy, nhưng đại bá..."

Vương Anh ghét bỏ lùi nửa bước.

"Đại bá, những lời của chú giữ mà tự lừa dối ."

Vương Anh mềm lòng.

"Cái gọi là quỷ ám, giúp cháu quản lý, đều là lời bào chữa của chú. Trên thực tế chú sớm kế hoạch, chú chỉ là nắm chắc cháu trong tay. Để thím cả ngược đãi cháu, chú đóng vai . Dỗ dành cháu cam tâm tình nguyện cống hiến cho gia đình chú. Đến khi cháu còn giá trị nữa, chú sẽ tìm cho cháu một gia đình đông đúc, lộn xộn, nhất là cháu ràng buộc ở nhà chồng đến mức thể về nữa."

"Tiền các chú lấy từ lâu, những năm từng bước tiêu hết . Đồ đạc chú giữ là tiền để dành cho đúng ? Những năm là trong tay tiền nên đến nỗi mang đổi lấy tiền tiêu. Sau là nhận thấy cháu lời, dám mang đổi, sợ cháu để ý đòi tiền."

"Đáng tiếc cho đại bá, chú là như , thông minh vặt quá nhiều, luôn coi khác là kẻ ngốc."

Vương Anh phủi bụi ống quần: "Đừng đến cầu xin , sẽ mềm lòng xin cho chú . Cái nhà họ Triệu mà chú chọn cho đây, chú lấy về sẽ kết cục gì ?"

Mặc dù Vương Linh Linh nhảy dựng lên đòi gả, nhưng Vương Anh rõ, kế dễ như .

Không con , quản thế nào cũng đúng. Quản là điều đương nhiên, chừng còn một câu là do gen của ruột . Quản , đó là cô , cô cố tình nuôi dạy con riêng hư hỏng, ý .

Có con riêng, dù chỉ là một chuyện nhỏ, cũng thể gây bất công.

Không con riêng, cả đời cô cống hiến đến cuối cùng, lẽ còn thấy cô quản nhiều quá, vẫn nhớ đến ruột mất sớm của .

Vương Linh Linh lẽ vì ấn tượng nào đó từ kiếp mà thấy gả cho Triệu Quân là , nhưng Vương Anh thấy, đây là một chuyện vô cùng lỗ vốn.

Nguyên chủ nghiệp cấp ba, ngoại hình xuất sắc, dựa lấy hết tài sản, gả cho một qua một đời vợ?

Chỉ dựa bà lão vô lý nhà họ Triệu, là lúc kết hôn chú rể còn thèm lộ diện?

Lời Vương Anh rõ ràng mạch lạc, Điền Hữu Phúc cũng , lúc đưa giải pháp cho chuyện của Vương Vĩnh Thuận.

"Vương Vĩnh Thuận, năm trăm tệ ông nợ Vương Anh bây giờ xem thế nào để trả ."

Lý Xuân Quyên lóc om sòm: "Trả bằng cách nào? cho cô cái mạng ? Nhà chúng còn gì để trả nữa! Cô đủ giàu , tại còn lấy tiền của chúng !"

Vương Anh: "Điều liên quan đến việc bao nhiêu tiền, vấn đề là các tiêu hết , cũng tò mò, năm trăm tệ trong hai năm các tiêu hết bằng cách nào."

Loading...