Gả Cho Đầu Bếp TN 60 [Xuyên Không Trùng Sinh] - Chương 161
Cập nhật lúc: 2025-11-08 10:46:24
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
161.
“Haiz, chỉ thể nghĩ như thôi.”
Nông dân đều là như thế, trông trời trông đất mà ăn. Trời ban cho bát cơm , thì chịu đói.
Cho nên mới cố gắng chen chân thành phố, cuộc sống ở thành phố dù chật vật đến mấy, cũng là khô hạn ngập lụt đều thu hoạch ( định).
Điền Hữu Phúc bảo các tri thức trẻ tranh thủ lúc trời tạnh mưa bới những thứ vùi nhà, bảo các nam tri thức trẻ ghép bàn ghế , tạm bợ qua đêm.
Vương Anh mang đồng hồ bỏ túi, ước chừng lúc là hơn bốn giờ sáng, tất cả đều mệt mỏi rã rời, ngay cả Giang Lỗi, cứng đầu nhất, cũng còn sức lực, ủ rũ bên cạnh.
Điền Hữu Phúc đang sắp xếp công việc, đột nhiên giật : “Lợn!”
Anh chỉ lo xem xét trong đại đội, quên mất còn đàn lợn của Tiền Cúc Hoa nuôi!
Vương Anh: “Không , Từ Sương xem , nếu vấn đề gì chắc qua gọi .”
Điền Hữu Phúc vẫn yên tâm, sáu con lợn hai con dê , bỏ qua giá trị thì cũng là tài sản quan trọng của đại đội. Anh lập tức dậy xem lợn dê.
Lúc Từ Sương bước , ướt sũng, tóc mái cũng rủ xuống.
“Không cần nữa, chuồng lợn và chuồng dê đều , chỉ là mái che hư hỏng chút, lát nữa sửa là .”
Từ Sương khẽ gật đầu với Vương Anh, Vương Anh cũng yên tâm, xem chỗ Trình Thục Phân cũng vấn đề gì lớn.
Bận rộn cả nửa đêm, Vương Anh cũng mệt mỏi, Từ Sương kéo cô về, đường khó khăn, Từ Sương liền cõng Vương Anh.
Về đến nhà, còn rửa mặt cho Vương Anh đang ngủ say, hai ôm ngủ .
Sáng sớm hôm , hầu như tất cả xã viên đều tập trung ở sân đập lúa, chờ bí thư và đội trưởng sắp xếp.
Dưới đất còn phủ một lớp mưa đá, là đồng, đồng chỗ nào?
Có những lớn tuổi, ký ức còn in đậm thời kỳ đói kém những năm , thấy hoa màu thành thế , bật .
Khi Từ Sương và Vương Anh đến, đối diện chính là cảnh tượng , đều như định chú, các tri thức trẻ co cụm với , các xã viên tụ tập thành từng nhóm nhỏ, ai tâm trạng .
Điền Hữu Phúc với quầng thâm mắt, ngủ từ đêm qua, tranh thủ đêm tối đến mấy công xã bên cạnh. Tình hình Đại đội 4 và Đại đội 5 liền kề cũng chẳng khá hơn là bao, mấy tụ với bàn bạc, ai cũng chịu tổn thất nhỏ. Anh suốt đêm đến công xã, công xã vốn nên vắng cũng sáng đèn.
Lãnh đạo công xã bận tối mắt tối mũi, Điền Hữu Phúc báo cáo liền gạt sang một bên, Đại đội 7 là tổn thất ít , các đại đội khác còn c.h.ế.t, bảo về chờ tin.
Chờ tin?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-161.html.]
Điền Hữu Phúc trong lòng lo lắng vô cùng, mầm xuân đập hỏng hết , nào tâm trạng chờ. Chờ đến khi kết quả, khi lỡ mất vụ gieo cấy mùa xuân .
Điền Hữu Phúc trở về bàn bạc với Tống Đại Quý, cuối cùng cũng quyết định.
“Hôm nay đồng bình thường, bới hết chỗ mưa đá tan , ước tính xem cần gieo bổ sung bao nhiêu.”
Điền Hữu Phúc quyết định giải quyết việc quan trọng nhất , đó là gieo lúa xuân! Lúc gieo, mùa thu sẽ đói kém.
Các xã viên vốn bất an, nhưng Điền Hữu Phúc kiên quyết chỉ đường, cũng bình tĩnh trở .
Dù thì cuộc sống vẫn tiếp diễn. Cũng may trận mưa đá xảy lúc còn thể gieo bổ sung, nếu xảy vụ thu hoạch lúa mì tháng Sáu, tháng Bảy, thì coi như mất trắng.
An ủi xong sự bất của các xã viên, Điền Hữu Phúc giải quyết chuyện của các tri thức trẻ.
“Chuyện là thế , vì khu tri thức trẻ lâu năm xuống cấp, thể ở nữa, nên bây giờ mười sáu tri thức trẻ của chúng cần ở nhờ nhà xã viên. Ai ý định thì giơ tay.”
Nếu là đây, cho tri thức trẻ ở nhờ nhà, sẽ nhảy dựng lên giơ tay.
Vì ? Chẳng vì tri thức trẻ ở nhờ nhà đồng hương, khẩu phần ăn sẽ gộp ăn chung. Những gia đình khó khăn thì trông chờ khẩu phần của tri thức trẻ, khẩu phần của tri thức trẻ đủ, ít nhiều cũng bỏ tiền mua thêm lương thực thô, một tri thức trẻ rộng rãi còn đồ ăn vặt, gia đình con nhỏ đều hưởng lợi chút ít.
bây giờ…
Sau khi khu tri thức trẻ sập, lương thực dự trữ của bản tri thức trẻ đều vùi lấp, tuy nửa đêm đội trưởng tri thức trẻ Dương Hồng tổ chức bới , nhưng cũng chỉ lấy một phần.
Khu tri thức trẻ sập giống như nhà dân, xã viên đa phần chỉ mưa đá thủng mái nhà, còn khu tri thức trẻ là vì xà nhà chịu nổi, nếu chạy nhanh, nhóm tri thức trẻ chắc chắn sẽ gặp chuyện.
Hành lý của họ tuy cũng bới , nhưng hỏng hóc, rách nát hết.
Lại còn mấy tri thức trẻ thương.
Trong tình huống , ai mà sẵn lòng đón về nuôi chứ.
Điền Hữu Phúc đến việc gieo bổ sung mầm xuân, lương thực chắc chắn cũng sẽ eo hẹp, lương thực của tri thức trẻ còn thể phát cũng là vấn đề.
Hơn nữa bây giờ thêm việc gieo bổ sung mầm, lập tức bận rộn. Mầm xuân lớn nhanh, về cơ bản rảnh rỗi. Phải đợi đến tháng Tám mới thể rảnh để sửa khu tri thức trẻ. Lần ở nhờ gần bốn tháng!
Không tiền, lương thực, thời gian dài, các xã viên lập tức còn mặn mà nữa.
Điền Hữu Phúc chờ mãi, vẫn ai giơ tay.
Các tri thức trẻ thì phẫn nộ, mưa đá đập, khu tri thức trẻ phá hủy, tài sản và lương thực của bản đều chịu tổn thất ở mức độ khác , thêm đó tri thức trẻ mới đến một ngày gặp chuyện …
Đến giờ ghét bỏ !?
Dương Hồng dù cũng là đến lâu, tuy cũng đang bực bội nhưng giọng điệu vẫn ôn hòa: “Đội trưởng, ông đưa ý kiến , chúng là tri thức trẻ về nông thôn, khu tri thức trẻ sập chúng trách ai, dù là thiên tai. Mất mát đồ đạc cũng gì, nhưng chuyện lương thực ông cách giải quyết. Khu tri thức trẻ mất thời gian để sửa, chúng thể nhịn đói đồng việc chứ.”
Các xã viên lên tiếng là vì nắm rõ chuyện khẩu phần ăn của tri thức trẻ là thế nào, nội bộ tri thức trẻ cũng sự khác biệt, khẩu phần của tri thức trẻ mới còn đỡ, hôm qua mới lĩnh năm cân, tổn thất vẫn chấp nhận . Khẩu phần của tri thức trẻ cũ là lĩnh Tết năm ngoái, cơ bản đều vùi lấp hết .