Gả Cho Đầu Bếp TN 60 [Xuyên Không Trùng Sinh] - Chương 145

Cập nhật lúc: 2025-11-08 03:46:52
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

145.

 

Người như , nhất là hổ đến mức bao giờ dám đến nữa mới !

Lý Anh thấy Từ Sương thèm để ý đến , ngược là Tạ Duyệt Tiến bưng tô canh chạy nhanh đến.

"Anh Tử, em xem , canh xong , thịt viên nhiều."

Lý Anh lập tức m.á.u dồn lên tai, mặt đỏ bừng, hóa nãy là cô nhầm ư? Mấy đàn ông đang ăn cơm bên cạnh cũng sang xì xào bàn tán, Lý Anh cảm thấy bao giờ mất mặt như .

Cái gì mà canh bí đao viên thịt! Lúc chỉ ước từng gọi món canh !

Lý Anh đẩy Tạ Duyệt Tiến ôm mặt bỏ chạy, để Tạ Duyệt Tiến ngơ ngác phía .

Cô nhân viên phục vụ chứng kiến bộ quá trình, trong lòng sảng khoái như uống nước đá giữa mùa hè.

Đáng đời!

Cho mày giả bà chủ! Gặp vợ của đầu bếp thật chứ gì!

Vương Anh cạn lời, cô gái tên Anh Tử đó khi còn quên lườm cô một cái.

Khoan , chuyện liên quan gì đến cô chứ!

Vương Anh đầu , tô canh bí đao viên thịt mặt rắc mùi ngò rí thái nhỏ, thơm nức mũi!

Mặc kệ cô , trời đất rộng lớn, ăn uống là quan trọng nhất!

Vương Anh thú vị bắt đầu uống canh, bí đao hầm trong suốt, hương vị cũng tệ, viên thịt thì dai ngon Q đàn, ăn kèm với một cái bánh bao, còn ăn xong khiến Vương Anh no căng bụng.

Vương Anh xoa bụng: "Em ăn nổi nữa ."

Gần đây trời ấm lên, so với mùa đông lạnh giá thì lượng tiêu hao giảm đáng kể, cơ thể Vương Anh một thời gian điều dưỡng, bây giờ sức ăn cũng còn nhiều như . Dinh dưỡng hấp thụ phản ánh lên khuôn mặt, mái tóc cô tuy đủ dày, nhưng ở chân tóc nhiều tóc con lộn xộn, mái tóc vàng khô đây cũng đen hơn nhiều.

Sắc mặt cũng chuyển từ màu vàng khỏe mạnh sang trắng, bây giờ là trắng hồng mịn màng và tươi tắn.

Đôi mắt sáng ngời và long lanh, giống như bông hoa cuối cùng cũng cố gắng vươn lên từ sa mạc khô cằn, tuy yếu ớt và mỏng manh, nhưng cũng tràn đầy sức sống.

Vương Anh ăn nổi, Từ Sương liền nhận lấy phần canh và bánh bao còn , ăn sạch sành sanh trong vài ba miếng.

Bây giờ Vương Anh luôn kiểm soát lượng thức ăn của , nên Từ Sương gần đây ăn đồ thừa của cô ngày càng nhiều.

Vương Anh tủm tỉm Từ Sương ăn xong, chia cho một ít hạt dưa Trần Đông rang. Hai vài câu, Từ Sương bếp bận rộn xào nấu cho khách.

Đợi đến khi tan ca buổi tối, hai mới cùng đẩy xe đạp về nhà.

Vương Anh kể cho Từ Sương về chuyện Diêu Thuận Quyên mà cô gặp ở bệnh viện huyện và chỗ Trần Đông hôm nay. Chuyện của Diêu Thuận Quyên thì dễ , sâm núi hoang cũng chuyện tìm trong một sớm một chiều, cô chuẩn mỗi ngày lên núi một chuyến gần đây , nếu tìm thì cần sâu hơn.

Còn chuyện Lão Cẩu, Vương Anh cần tham khảo ý kiến của Từ Sương.

cô cũng hiểu hạn chế về trong thôn, với Lão Cẩu thì chỉ mối quan hệ là đ.á.n.h một trận , chuyện hỏi Từ Sương vẫn hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-dau-bep-tn-60-xuyen-khong-trung-sinh/chuong-145.html.]

Từ Sương nhớ những điểm nhỏ về Lão Cẩu: "Lần sạt lở đất , thực , lúc đó chỉ là sợ tè quần, nhất quyết dậy , nên mới đưa phòng bệnh, thì bệnh tật gì."

Lão độc chân đè, , còn khỏe hơn cả mấy trẻ tuổi bận rộn mấy ngày đó.

Vương Anh cân nhắc: "Vậy xem, em thể hỏi chuyện mấy ngày đó của em từ miệng ?"

Vương Anh tin nguyên chủ chỉ để tiền, ngoài tiền , chẳng lẽ một lời nào về cha nguyên chủ ?

Điều hợp lý.

Từ Sương nghĩ: "Hỏi thử ?"

Lão Cẩu , cái miệng luôn giữ lời, nếu gì, nhất định sẽ . Việc từng , thể là , cũng thể là gì đó nhưng coi là chuyện quan trọng.

Nên vẫn tìm hỏi kỹ mới .

Vương Anh chút lo lắng: "Cả hai chúng đều đ.á.n.h một trận, chịu thật ?"

Từ Sương vẻ lạ: "Sao em nghĩ như , bây giờ chỉ mong nấy thôi."

Lời cũng lạ, trận đ.á.n.h của Từ Sương Lão Cẩu sợ hãi tâm lý .

Từ năm ngoái đến nay gần nửa năm, Lão Cẩu cơ bản đều tránh mặt Từ Sương.

Vương Anh: "Được , tối mai chúng tìm hỏi?"

Từ Sương: "Không, chúng tối nay."

Nửa đêm gọi dậy hỏi, Lão Cẩu nhất định sẽ nấy.

Vườn cây ăn quả của thôn chân một ngọn núi khác, diện tích lớn. Để xin mảnh đất vườn cây ăn quả, Điền Hữu Phúc tốn nhiều công sức.

Ban đầu trong thôn còn hiểu, cảm thấy tốn công lợi, núi cũng lác đác vài cây ăn quả dại, như đào lông, táo dại, cũng đủ để ăn qua loa một chút. Cần gì mở một vườn cây ăn quả?

sự thật chứng minh, Điền Hữu Phúc vẫn tầm xa.

Sau khi vườn cây ăn quả xây dựng, Điền Hữu Phúc tìm hiểu nhiều nơi, cuối cùng quyết định trồng táo và sơn trong vườn.

Một là, hai loại đều dễ bảo quản và dễ vận chuyển, hai là, hai loại cây ăn quả đều là loại chịu lạnh, khi trồng xuống cần lo lắng mùa đông quá lạnh sẽ c.h.ế.t cây con.

Vườn cây ăn quả lớn, đến năm thứ ba xây dựng khiến các xã viên nếm vị ngọt.

Hàng năm tháng Chín, tháng Mười hái quả, hết chia cho một ít, đó là liên hệ đơn vị thu mua quả đến thu. Vì giao thông tiện lắm, nên tiền thu về cuối cùng cũng nhiều.

Số tiền Điền Hữu Phúc chia đều hết, mà giữ một phần quỹ của thôn, phần còn chia hai năm một .

Từ Sương , chia năm ngoái là mỗi hộ mười tệ.

Tuy nhiều, nhưng so với các thôn khác bận rộn mấy năm cũng chia đồng nào, so phúc lợi của thôn Bảy hiếm .

, đều quan tâm đến vườn cây ăn quả, ngày thường ngay cả những gia đình đói kém cũng để trẻ con trèo vườn phá hoại cây ăn quả, sợ hỏng chuyện ăn của thôn và thu nhập của gia đình .

 

Loading...