Nàng  đưa  yêu cầu như Vệ Lễ mong , Vệ Lễ ngược  tâm ngứa,   uống một ngụm rượu gạo, tiếp tục  xem Triệu Hi Hằng phản ứng,  đó  ngừng miêu tả  đường  bao nhiêu đồ ăn ngon.
Triệu Hi Hằng gật đầu đáp lời  lệ, tất cả lực chú ý đều đặt lên  chậu than,  chằm chằm thịt bò và ruột heo, ruột heo nàng còn  nếm  nào...
"Ta đang  chuyện đây, ngươi   thấy ?" Trong giọng  của Vệ Lễ cơ hồ tràn  mất hứng.
Bọn thị nữ đều cảm nhận   khí  thích hợp.
"Nghe chứ!" Thịt bò ướp xong đem nướng đều  mềm mại, hương vị ngon còn dai dai, chấm  trong tương vừng, Triệu Hi Hằng ăn đến thỏa mãn, thuận tiện  quên dùng đũa gắp cho Vệ Lễ gắp một miếng.
"Mau ăn ! Không một chốc lát nguội!"
Nguội cái gì mà nguội? Phía  còn lửa đốt hừng hực thế , nguội như thế nào?
Vệ Lễ như một quyền đánh   vải bông, căm giận đoạt miếng thịt từ trong bát của nàng.
Triệu Hi Hằng   là  hẹp hòi, còn gắp luôn một cục khác trong bát của  qua cho ,  đó gắp ruột heo trong nồi.
Thật sự ăn ngon  ngon, ngọt lịm  mềm, nhưng   cái loại mềm như bánh bột nếp mà là mềm mềm  dai dai,   cảm giác thực chất, tuy rằng bề ngoài thì    gì hấp dẫn.
Vệ Lễ dùng một miếng rau xà lách bọc lấy miếng thịt  chấm tương cho nàng.
Vị chua ngọt  cay nhẹ nhàng khoan khoái bọc lấy lớp xà lách mát lạnh bên ngoài, cắn một cái thì bên trong nóng hôi hổi, nước thịt bò tươi mới nồn nột trào  hoà với vị tương,  miệng vô cùng thư sướng.
Triệu Hi Hằng như mở  cánh cửa thế giới mới, đôi mắt sáng rực lên.
Vệ Lễ nhân cơ hội châm chọc nàng một câu, "Không kiến thức."
"Ừ." Triệu Hi Hằng  quen phương thức  chuyện của lão cẩu Vệ Lễ , phần lớn thời gian sẽ  tức giận với , dù  thật sự  đáng.
"Chủ công  còn  ăn nữa." Nàng còn  tiếp tục ăn, nhưng  ngại phiền, vì thế thử thăm dò  nũng,  xem Vệ Lễ đến cùng  thể  cho nàng  .
Khoé miệng Vệ Lễ vểnh vểnh lên, mắng nàng một tiếng, "Quỷ phiền."
Sau đó  bọc cho nàng thêm một cuốn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-75-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Hắn cuốn thịt   vặn,  lớn cũng  nhỏ, Triệu Hi Hằng  thể há miệng ăn  một ngụm.
Nam nhân nha, ranh giới cuối cùng chính là  thử từng bước như thế. Triệu Hi Hằng cảm thán.
    thể  một tấc   tiến một thước,  chút ngon ngọt là  , Triệu Hi Hằng   tiếp tục  nũng, thành thành thật thật tự  ăn.
Vệ Lễ còn đang chờ nàng tiếp tục  nũng,  đợi , trong lòng còn  chút mất mát.
Cuối cùng ăn đến khi lưng lửng bụng, thị nữ dọn chậu than  , mang cái chảo nhỏ , trộn tương và cơm cùng với nước thịt ướp  trong chảo xào,  đó yên lặng chờ phía  kết thành một tầng cơm cháy.
Triệu Hi Hằng cơm nước xong liền hối hận,   chỉ  mùi thịt nướng, thật vất vả mới tắm rửa gội đầu xong ban nãy cơ mà.
 cứ ôm cái mùi như   ngủ thì nàng cũng ngủ  , vì thế kiên trì  vội vàng  ngâm tắm.
Vệ Lễ  thấy nàng ở nơi Bình Châu khô ráo  mà một ngày tắm hai , cảm thấy còn tiếp tục như  dễ dàng tắm đến  bệnh ngoài da.
Chuyện buổi chiều  lưu  bóng ma trong lòng Triệu Hi Hằng, nàng   nhất định  trong phòng tắm bôi hương cao xong hết mới  ngoài.
Triệu Hi Hằng   gương lau tóc cho ,  thoa một tầng dầu hoa hồng thật dày  môi nàng, phòng ngừa môi  khô đến nứt .
Đêm dài vắng , bầu  khí yên tĩnh   một thứ gọi là ấm no sinh d*m d*c, cứ cảm thấy nếu mặc kệ   chút gì thì thật sự cô phụ đêm .
Vệ Lễ ngâm trong bể, chậm chạp   dậy, làn da trắng bệch  xông   màu hồng phấn, một lát nữa đến cùng là   nên như  như ,  là như  như  nhỉ? Loại chuyện   đầu tiên   kinh nghiệm dễ dàng tổn hại hình tượng lắm,  vẫn nên học hỏi một ít  ...
Triệu Hi Hằng hỏi thị nữ xin chút đồ vật.
Lúc Vệ Lễ  , tâm tính  bình tĩnh, áo lót mặc đến nghiêm kín, Triệu Hi Hằng  ở  giường   vẫy gọi,  đến cực kỳ ngọt.
Vệ Lễ mới điều chỉnh xong hô hấp, lập tức liền  loạn, đây là Triệu Hi Hằng tự tìm, cũng    chủ động.
Hắn ba bước thành hai bước  qua, Triệu Hi Hằng bỗng nhiên từ  lưng lấy  một bộ bài lá.
"Chủ công ngủ hả? Không ngủ  thì hai  đánh bài ! " Triệu Hi Hằng dùng một đôi mắt ngập nước  Vệ Lễ, loại ánh mắt khao khát , cơ hồ  là thần cũng  nhẫn tâm cự tuyệt.
Vừa lúc đánh bài, hai  bọn họ cũng  ít chuyện.