Giấy thư ố vàng, thoạt nhiều năm , thậm chí thoạt chút yếu ớt.
Vệ Lễ theo bản năng nhẹ tay, vạn nhất lỡ rách, nước mắt Triệu Hi Hằng phỏng chừng thể đem ngâm luôn.
Tiểu nha đầu cũng ở mà nhiều nước mắt như .
Vệ Lễ vô ý thức cong cong khóe môi.
Trong chớp mắt khi mở giấy thư , đầu bắt đầu thình thịch phát đau, đó là những hàng chữ xinh đều đặn quá dày đặc, nhưng ở trong mắt Vệ Lễ giống những con kiến nhỏ từng bước từng bước kề bên .
Hắn khi còn chút lương tri, thứ thể kêu khác cho , vì thế nhẫn nại cố gắng, một chữ một chữ bắt đầu , tuy rằng trong quá trình khó khăn, nhưng nỗ nỗ lực rốt cuộc cũng chỉnh.
"Hôm nay cảm thấy thai trong bụng động, vì thế liền đề bút thư cho . Có chăng là ở bên cạnh, hài nhi cũng nhớ , cho nên những ngày gần đây phá lệ an phận, vì thế nó thư cho a gia của nó. Ta còn nó là nam nữ, nhưng nếu là nữ hài, nghĩ tên, gọi là hi hằng, hy vọng tương lai khi tên nó chớ trách , cũng bác bỏ tên của đặt chứ?. tên nam hài thì thật sự nghĩ , chờ hồi âm cho ......"
Hoá là mẫu của Triệu Hi Hằng lấy danh nghĩa nàng, thư cho phụ nàng.
Vệ Lễ thư chỉ cảm thấy ê răng.
Nhớ thì cứ việc thẳng, là hài tử nhớ cha, Tấn Dương bọn họ, ai chuyện cũng xa xa gần gần như ?
Phía là hồi âm của Triệu Tinh Liệt, Vệ Lễ nghĩ thầm a gia của Triệu Hi Hằng gì cũng là hoàng đế, cũng thể dong dong dài dài như nương nàng , vì thế tiếp tục mở xem.
"Vạn sự đều nàng, nàng cái gì đều . Nàng hài nhi nhớ , nàng nhớ , cho dù nàng nhớ , cũng nhớ nàng......"
Vệ Lễ còn kịp xem xong, liền vội vàng gấp giấy , thậm chí tay chút run, giấy thư suýt nữa gấp đúng nếp.
Hắn gãi gãi cằm chút, cảm giác hiện tại răng thật sự là ê đến sắp rụng luôn , phỏng chừng ngay cả đậu hủ cũng cắn nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-69-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Là chỉ mỗi cha nương nhà Triệu Hi Hằng là chuyện ê răng như , là mấy Tấn Dương đều chuyện ngọt đến nhão nhẹt như ?
Vì răng của , Vệ Lễ tính tiếp tục xem nữa.
Chuyện xem thư nhà khác là chuyện đạo đức, hiện tại lạc đường , coi như tích chút đức cho .
Cha Triệu Hi Hằng nàng thích chuyện ê răng như , nàng cũng thích cái loại nam nhân chuyện ch** n**c như thế?
Mấy bức thư dù lâu, nhưng bảo tồn hảo, thể thấy Triệu Hi Hằng cực kỳ coi trọng, Vệ Lễ cảm thấy nắm cái đuôi nhỏ của Triệu Hi Hằng , thể lấy thứ h**p bức nàng.
"Chủ công, ngài đau răng ?" Trần phó tướng thật cẩn thận hỏi.
Vệ Lễ lắc đầu, "Mấy thứ còn đều thu nhà kho, ai động đến."
Hắn thiếu tiền, mà cho dù thiếu tiền cũng uất ức đến mức động của hồi môn của nữ nhân, đồ vật của Triệu Hi Hằng thì cất kỹ cho nàng là .
Nói xong, cầm cái tráp nhỏ đựng những lá thư luôn.
Triệu Hi Hằng mới từ bể tắm nước nóng tắm thoả mãn tới, nước huân nàng đến mơ màng sắp ngủ, thị nữ lau khô thể cho nàng, mặc yếm và quần đùi, mang nàng gian ngoài, đem hương cao ( Editor: kem dưỡng da) tới bôi thể cho nàng. Trong phòng hương khói lượn lờ, rõ lắm.
Bình Châu là xứ khô, hương cao dầu trơn ưa chuộng, mấy hộ nhân gia giàu ắt thể thiếu.
Chuyện để xoa lưng, xoa thể để bôi hương cao, Triệu Hi Hằng vẫn cảm thấy ngượng ngùng, mà bản tự cũng tương đối , nàng giường, một chân đặt lên cái bàn nhỏ ở phía .
Chân thon thẳng, cả tản ánh sáng óng ánh, trong màn nước như đang tỏa sáng, đầu gối và ngón chân là màu hồng nhạt xinh , một nửa mái tóc đen rối tung xoã sóng lưng bóng loáng, hai màu đen trắng đối lập mãnh liệt đánh sâu thị giác, ánh sáng hoàng kim của các loại trang trí xung quanh, loại cảm giác xa hoa lãng phí nên lời. Mấy thị nữ ở chung quanh thấy một màn , thiếu chút nữa nước miếng từ khóe miệng chảy .
Nàng lấy một đống hương cao bôi đùi, cửa lập tức đẩy , Vệ Lễ ôm tráp nhỏ để ý tiến , lập tức đập mắt chính là cảnh tượng như .