mà hình như còn  hữu dụng.
Vệ Lễ ,  đôi khi  cách  chuyện cũng đích xác dễ  chuyện, tỷ như kích phát từ ngữ mấu chốt,  với : Cầu ngươi.
Lúc , Vệ Lễ tuy rằng ngoài miệng   , nhưng động tác vẫn  thành thật.
 Triệu Hi Hằng cảm thấy  thể vĩnh viễn cứ cầu ,  nhiều sẽ dễ dàng vô dụng,  cần tấn công trực tiếp, để  ý thức   rốt cuộc đối xử với nàng kém cỏi đến mức nào, nàng hiện tại chính là tiểu tức phụ nha! Là dạng tiểu tức phụ nũng nịu chịu  nổi cực khổ!
Tuy rằng nàng  từng ở chung với nam nhân, nhưng nàng cũng  xem mấy phi phi tần tần trong cung của thúc thúc nàng từ đó rút  kinh nghiệm. Nam nhân đại đa  đều là ăn mềm  ăn cứng, đối với những tiểu nương tử trẻ tuổi nũng nịu xinh , chỉ cần  nũng một cái, bọn họ vĩnh viễn  thể   với nàng.
Lúc  nàng  nghĩ rằng nàng  thoát khỏi Bình Châu, cho nên đói mấy bữa, lạnh mấy ngày cũng cảm thấy   gì ghê gớm. Hiện tại   nữa, thì  cố gắng  cho cuộc sống của   lên,  nhất là cái lão cẩu Vệ Lễ   thể nhớ kỹ, nàng  thể chịu đói, chịu đói  dày sẽ đau,  thể chịu lạnh, bằng  cả  sẽ đau.
Triệu Hi Hằng  trong chốc lát, cảm thấy khoai tây khoai lang  bếp lò hẳn là nướng chín , nước mũi và nước mắt cũng tất cả đều bôi lên   Vệ Lễ, vì thế từ trong lồng n.g.ự.c Vệ Lễ bò , "Chủ công,   ăn."
Vệ Lễ    cái gì, chỉ  thể buông nàng , yên lặng khều hạt dẻ  nướng chín trong bếp lò , để bên cạnh nàng chờ nguội.
Triệu Hi Hằng duỗi tay  lấy, Vệ Lễ  định mắng nàng, nhớ tới nàng  mới  thành như , vẫn là nuốt lời  trở về, giữ c.h.ặ.t t.a.y nàng , "Nóng, ngươi đợi chút, quỷ đói đầu thai ?" Tuy rằng ngữ khí vẫn  , nhưng so với thái độ hung hăng   khá hơn nhiều.
"Ừm." Triệu Hi Hằng nghiêng đầu,     chuyện gì ? Vừa  còn , hiện tại  biến thành bộ dáng âu sầu như sắp chết.
Tâm của nam nhân cũng là kim  đáy biển.
Cho nên   nàng  một trận , rốt cuộc  dùng   ?
- ----
Trần Nhược Nam  lên là gào , chứ   như Triệu Hi Hằng ,  giữ hình tượng nữ tử nhu nhược khá ái,  thút thít như hoa lê đái vũ. Nước mắt nước mũi nàng  thi  rớt xuống,  đem Trần Nhược Giang ghê tởm  chết, vội vàng đẩy   .
"Khóc  , chỉ  ,  sớm   cho ngươi tới, ngươi thế nào cũng đòi tới!" Dứt lời  chọc chọc trán nàng  một chút, "Ngươi  xem mới  ngươi  cái gì thế ? Nghe  thích hợp  mà còn ? Sớm muộn gì ngươi  c.h.ế.t  cũng   chỗ nhặt xác cho ngươi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-65-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Trần Nhược Nam nắm tay áo Trần Nhược Giang lau lau nước mũi, "Ca,       thành như , ngươi còn  an ủi ."
"An ủi ngươi? Ngươi  gì đáng để an ủi?" Trần Nhược Giang ghét bỏ rút tay áo trở về một phen, "Làm gì cũng  , ăn thì ăn  dư thừa,  rời nhà  đến nửa tháng, gạo cũng  ngươi ăn sạch sẽ."
Trần Nhược Nam bỗng nhiên nhớ tới cái công chúa tình địch xinh   của ,  chỉ   xinh , hơn nữa còn ôn nhu, hơn nữa,  còn khen nàng , nàng  đốt cái bếp lò thôi mà  thể khen đến nàng   mặt mày  hoa.
Nàng   thấy một ủy khuất, mếu máo liền sắp .
Tình địch còn khen nàng , mà ca nàng   nay  bao giờ khen nàng  một câu!
Quả thực   gì  nàng  cáng tan nát cõi lòng hơn cái .
Một ngày hôm nay, nàng   tan nát cõi lòng  nhiều ,  đời   ai còn thảm hại hơn nàng  nữa .
Trần Nhược Giang bóp chặt miệng nàng , bóp mỏ nàng   nhọn lên như mỏ vịt, "Nín , mau  mua gạo, trong nhà  còn gạo nấu cơm."
- --
Hiệu suất  việc của Trần phó tướng  cao,  đến nửa ngày,  thu dọn xong cái viện lớn nhất, thoải mái nhất ở trong trong hành cung  chân núi Trường Bạch sơn, bên trong tuy  trống trải chút, nhưng ít  đồ dùng sinh hoạt cũng đầy đủ hết, thậm chí còn tỉ mỉ chọn thêm thị nữ cùng gã sai vặt.
Vệ Lễ   ngoài, gà chó  yên.
Các cửa hàng nào nên dọn quán thì dọn quán, nên giấu  thì giấu , sợ  Vệ Lễ  thấy ngứa mắt.
Triệu Hi Hằng rúc trong kiệu liễn, trong tay là lò sưởi tay nóng hầm hập, hạnh phúc nheo  đôi mắt. Sau khi  ngừng nỗ lực, rốt cuộc nàng   thể đổi từ vị trí theo Vệ Lễ cưỡi ngựa  một vùng băng thiên tuyết địa, biến thành  ấm áp trong kiệu liễn.
Làm  lắm a Triệu Hi Hằng!
Đãi ngộ  lên !