Triệu Hi Hằng     mắng,    chút chít mè nheo với  giống như bình thường, ngược  là an tĩnh ôm bụng  xổm xuống , cúi đầu, một câu cũng  .
Vệ Lễ đốt lò lửa lên, ném hạt dẻ khoai lang cùng khoai tây  nướng, mới ý thức  nàng  an tĩnh quá mức.
Hắn  xổm xuống, ngữ khí cứng đờ đưa tay chạm chạm  Triệu Hi Hằng, "Ta  đồ ăn, ngươi   đói bụng ?"
Triệu Hi Hằng gật đầu  nhỏ, vẫn   chuyện.
Môi Vệ Lễ mím thành một đường thẳng tắp, nghĩ thầm  để ý nàng  cái gì? Thấy cảm xúc của nàng tụt xuống như ,  hẳn  nên cao hứng mới đúng chứ?! Vì thế,  phủi phủi quần áo  lên.
   kịp  một bên  nhạo nàng, thì  phát hiện    tâm tình nào để . Hắn cũng    vì    nổi, ngược  trái tim giống xảy  vấn đề gì, đau như kim đâm.
Triệu Hi Hằng  xổm  mặt đất, bả vai bắt đầu rung lên từng đợt, Vệ Lễ  là nàng đang .
Lửa  bếp lò còn đang rung động lách tách, Triệu Hi Hằng  đến   thanh âm,  ảnh gầy yếu run lên thoạt    đau lòng.
"Khóc cái gì? Ta là vì  cho ngươi." Vệ Lễ chịu  nổi  khí như , vì thế  xổm xuống, cứng rắn  chuyện với nàng.
Triệu Hi Hằng ngẩng đầu, hốc mắt chứa đầy nước mắt trong suốt, như thủy tinh  đánh vỡ, chóp mũi hồng hồng, nhu nhược đáng yêu như những con nai con trong núi rừng.
Nàng nhào qua, bỗng nhiên ôm lấy cổ Vệ Lễ,  đó tiếp tục , "Ta nhớ a gia , hu hu hu." Nàng khụt khịt hai tiếng, "A gia   bao giờ hung dữ với  như . Ngươi   là tức phụ ngươi, nhưng ngươi đối với    chút nào hết, chỉ  mắng . Ta ngủ   ngon,    đau quá, lạnh quá, đói quá, hiện tại  dày cũng đau quá."
Mùi hoa Sơn Chi   Triệu Hi Hằng dần dần lượn lờ phát tán trong  gian ấm áp,   là do mùi thơm   nàng quá mức dụ ,  là do tiếng  của nàng   thấy đầu say say.
Vệ Lễ thậm chí  kịp suy nghĩ, liền hạ giọng , "Về   sẽ đối  với ngươi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-64-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Hắn   những lời  xong, bỗng nhiên thật sâu trong lòng mà phỉ nhổ chính , cảm thấy  đúng là thần chí  thanh tỉnh, mới  thể để cho đại não   lời  như .
Hắn đối với Triệu Hi Hằng, là  chán ghét, chán ghét đến hận  thể  cho nàng mỗi ngày , hận  thể huỷ diệt nàng từng chút từng chút,  nàng uể oải  từng ngày,  còn xán lạn nữa.
Hắn là một tên dơ bẩn,  đời    ai dơ bẩn hơn , cho nên  cảm thấy đem dù cho kéo bất luận là ai đến bên cạnh , dính  tên của , chính là vũ nhục lớn lao cùng ghê tởm kinh khủng đối với  , đặc biệt là một thiên chi kiêu nữ như Triệu Hi Hằng l.
Hắn   dơ,   đơn thuần nghĩa  mặt chữ, mà là từ trong  ngoài, từ xương cốt đến huyết nhục của , đều chảy xuôi dòng m.á.u dơ bẩn đê tiện.
Xuất  giống như  , những  quyền quý đó liếc  một cái cũng sẽ cảm thấy ô uế đôi mắt.
Mặc dù  hiện tại  quyền  thế, cũng    thể  đổi    từng  bao nhiêu hạ tiện, cái thứ như huyết mạch , mang theo mùi hôi thối đặc thù, cho dù  dùng bao nhiêu tiền tài cùng quyền lợi cũng che giấu  xong.
Hắn Vệ Lễ, là  lấy oán trả ơn  cả thiên hạ cam ghét,  kéo Triệu Hi Hằng đến bên ,  tất cả    Triệu Hi Hằng cùng  Vệ Lễ  mối liên quan  rõ,  nàng sẽ giống như dính  loại nước đục dơ bẩn .
Vệ Lễ  cảm thấy ghê tởm,    loại k*ch th*ch mạc danh dâng lên, loại k*ch th*ch  vẫn luôn dâng lên tới đỉnh đầu ,  da đầu  đều tê dại. Làm cho những thứ   đều dính lên ấn ký của chính , nhúng chàm chúng nó,  chúng nó trở nên  còn sạch sẽ, là một việc   hưng phấn, đặc biệt Triệu Hi Hằng   là một vật, nàng là một .
Giống như một thứ gì đó mà trong lòng  vẫn luôn mạc danh khao khát,  tiếng   của Triệu Hi Hằng   phá tan, giống như cái cấm kỵ khó lường nào đó.
Vệ Lễ  thu  lời    còn kịp .
Sau đó  với chính ,  thật sự cực kỳ chán ghét Triệu Hi Hằng.
Triệu Hi Hằng  ,  nắm quần áo Vệ Lễ, chùi nước mắt nước mũi lên  quần áo của . Nữ tử chân chính nha,   gan báo thù, báo thù  nắm chắc thời cơ, ai bảo  hung dữ với !
Tâm lý nàng  cường đại, mới sẽ  vì lão cẩu Vệ Lễ  rống nàng vài câu thì nước mắt liền như đáng đồng tiền nào rơi xuống, mấy chuyện ngứa ngáy nàng từng chịu trong quá khứ còn nghiêm trọng hơn thế    bao nhiêu .