"Hết ?" Vệ Lễ hỏi.
"Hết ." Triệu Hi Hằng vẫn là một tiểu cô nương   xem sắc mặt.
"Tiểu công chúa a, ngươi thật đơn thuần." Khoé môi Vệ Lễ  cong lên, đôi mắt chớp một cái, sâu kín phun  mấy chữ.
Triệu Hi Hằng mơ hồ nhớ rõ,   Vệ Lễ  với nàng những lời , là lúc mới gặp.
Thân  bọc trong lớp áo ngoài dày cộm của nàng nhịn   rùng  một cái.
Mợ nó, Vệ Lễ  đang ấp ủ cái đại chiêu gì đây?
Sắp ăn Tết , ông trời ơi, tín nữ năm nay nguyện vọng tân niên duy nhất chính là lão gia ngài  thể đổi cho Vệ Lễ một cái đầu óc bình thường, cảm ơn.
Triệu Hi Hằng  mây trắng trời canh ngoài cửa sổ, thầm khấn nguyện.
Đây vẫn là nguyện vọng tân niên đầu tiên mà nàng  ước cho chính ,  khi a gia nàng  .
Vệ Lễ vốn dĩ   , bỗng nhiên lộn trở , nhéo nhéo giữa mày, "Ta nhớ rõ ngươi  một thị nữ, nàng  ?"
Sắc mặt Triệu Hi Hằng bất biến, nhưng thở mạnh cũng  dám, bình tĩnh mở miệng, "Chạy , nàng  ngại  theo  quá khổ, chạy  ."
"Có tiền đồ nhỉ? Cứ để   bỏ chạy như ?" Sắc mặt Vệ Lễ trầm xuống.
"Không cho nàng   thì  thể  thế nào? Tâm  ở chỗ , chỉ giữ  cái  thể thì  ích lợi gì?" Nàng diễn vô cùng nhập tâm, che mặt thở dài.
"Triệu Hi Hằng, cái khẩu âm Bình Châu  ngươi học ở   ? Đồ gà mờ học đòi." Vệ Lễ bỗng nhiên đóng sầm cửa phòng nàng ,  khi đóng của còn  dùng một câu khẩu âm chính tông Bình Châu để trào phúng nàng, cũng may cửa  còn tính rắn chắc, chỉ lắc lư kẽo kẹt vài cái liền  định.
Phút cuối cùng Triệu Hi Hằng kinh hồn  thoáng qua sắc mặt Vệ Lễ m, đen như cái đáy nồi ở phòng bếp .
Hắc, nàng mới đến đây mấy ngày, gà mờ thì gà mờ thôi.
Hàm răng Vệ Lễ cắn chặt, nện bước rầm rầm   ngoài.
Hắn phí sức  sức của đem cái nha   từ Bình Nhưỡng đưa về cho nàng, nàng cứ như  mà thả  chạy ?
Sớm   còn  bằng g.i.ế.c luôn ở Bình Nhưỡng cho ,  lúc bớt việc, lãng phí lương thực của .
Triệu Hi Hằng thật đúng là con yêu tinh phiền toái mà.
Vậy bây giờ nàng nên tiếp tục ngủ, vẫn là  ăn cơm sáng?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-49-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Triệu Hi Hằng sờ sờ chóp mũi, bắt đầu bồi hồi giữa hai lựa chọn.
Cuối cùng vẫn quyết định  ăn cơm sáng.
Một ngày bắt đầu từ giờ Dần, cơm sáng ăn ngon, cả ngày tinh thần thật .
Nhờ hồng phúc của Vệ Lễ,  khí xung quanh cả   thấp như sắp  chiến trường đánh giặc , cho nên cả một đám  ở trạm dịch cũng đều lấy  bi thống như tiễn chồng lên chiến trường, ai cũng lặng lẽ  ,  đó an tĩnh như gà.
Triệu Hi Hằng cảm giác thật sâu sắc rằng Vệ Lễ tự mang một loại bầu  khí  kỳ quái, chỉ cần   ngay một chỗ đó, bầu  khí liền tương đương như  ở bãi tha ma. Loại bầu  khí  thập phần trầm thấp đen đủi, thế cho nên    ai cao hứng cả.
Nàng cũng chịu ảnh hưởng, nên cơm sáng vốn là bốn cái bánh bao liền biến thành ba cái bánh bao.
Bà chủ cảm thấy nàng ăn ít quá, cho nên  cho nàng một cái trứng  cho chính  luộc, vỏ trứng nứt  những đường ngoằn nghèo như mạng nhện, mang theo nước luộc màu nâu, thoạt  thực ngon miệng.
Vệ Lễ liếc liếc mắt một cái, khóe miệng cong lên một mạt lương bạc.
Triệu Hi Hằng, thật là  nhiều  đều thích ngươi a.
Hắn phóng thật mạnh chiếc đũa một cái.
Ăn cơm sáng xong, Vệ Lễ liền kêu lên phó tướng, chuẩn  khởi hành  thành Bất Hàm.
Triệu Hi Hằng mới lột xong vỏ của cái trứng  mà bà chủ cho nàng,  chút nghi hoặc  về phía hai , nhỏ giọng hỏi Vệ Lễ, "Chủ công,     buổi trưa  ?"
Vệ Lễ  như    nàng, "Chúng   , ngươi buổi trưa hẵng ."
Triệu Hi Hằng cắn ba cái liền ăn hết  bộ cái trứng gà,  đó chùi chùi khóe miệng, "Ta xong ,  thôi."
Bảo nàng một  lên đường,  giỡn chơi? Trong cái thời thiết băng thiên tuyết địa , nàng cũng  mua nổi ngựa, trong túi một phân tiền cũng  , lấy cái gì lên đường? Chưa   hai bước liền đông thành băng .
Vệ Lễ lúc  mới gật gật đầu, xoay   nhanh   cửa.
Khi ba  tới đây  dẫn theo hai con ngựa, chúng nó đều  dưỡng ở chuồng ngựa phía  trạm dịch, chúng mới ăn no cỏ khô buổi sáng xong.
Ông chủ dẫn theo bà chủ tới tiễn bọn họ, thuận tiện kết toán tiền ăn ở mấy ngày nay.
"Nhà ở một xâu tiền, cơm canh một xâu tiền, xin ba vị tính tiền." Ông chủ vân vê râu, gảy bàn tính.
Phó tướng móc tiền tử trong lòng n.g.ự.c ,  Vệ Lễ giật lấy, tổng cộng chỉ đưa cho bọn họ một xâu tiền,  đó chỉ chỉ Triệu Hi Hằng, khóe môi mang , "Tiền của nàng thì tự nàng sẽ trả cho các ngươi, nàng ăn nhiều nhất."