Hắn còn mặt mũi gì nữa đây ?
"Nàng thấy ?" Hắn thu thu góc áo, chút tự nhiên.
"Xiêm y mùa xuân đều xong , còn nữa ?" Triệu Hi Hằng hỏi .
Vệ Lễ dùng ánh mắt ai oán nàng một cái.
Ngay cả phu thê chim Yến còn cùng một màu lông đen xen lẫn trắng, khi Triệu Hi Hằng đặt may xiêm y chút xiêm y đồng chất vải đồng màu cơ chứ?
Hai bọn họ là duy nhất trong thiên hạ cơ mà ? Nếu mặc ngoài, liền hai bọn họ là vợ chồng, xong, mặc cho La Hạo Nhiên .
Khoe khoang một chút rằng kế ly gián của La Hạo Nhiên dùng , cùng vợ quan hệ .
Triệu Hi Hằng gõ gõ bàn, vẻ nghiêm túc, "Chàng lợi hại nha, cũng dám lén thêm xiêm y ."
"Làm thì , nàng như thế nào?" Vệ Lễ đỏ mặt, cứng cổ già mồm.
"Ta còn thể thế nào?" Triệu Hi Hằng ôm lấy hông của , giật thắt lưng về bên cạnh một cái.
Vệ Lễ che eo, chủ động qua, "Nàng giật nhẹ nhẹ chút, khéo kéo rách bây giờ ."
Triệu Hi Hằng sờ sờ thắt lưng một chút, sờ đến mặt đỏ tai hồng, tim đập tăng tốc, m.á.u chảy ngược.
Nàng lấy một tiền túi tiền, xẹp lép .
Mở thấy, bên trong quả nhiên một phân tiền cũng .
"Tháng mới đến ngày mười, tiền xài hết ?" Triệu Hi Hằng ngước mắt hỏi , một lượng bạc thể ít chuyện nha, cứ như thế mà đặt cọc hết xiêm y ?
"Ừ." Vệ Lễ nhè nhẹ gật gật đầu, tiêu tiền thường tính toán, mỗi đầu tháng liền vung tiền ở nơi nào, nhưng tiền liền tiêu, tiền liền tiêu, cũng cảm thấy cái gì thoải mái.
Về phần mỗi ngày la hét tiết kiệm tiền, trừ chuyện cắt giảm chút phí trong đại lao, nên tiêu thì cũng tiết kiệm, nhưng tiếp tục như khi nào mới thể tích cóp đủ của cải cho Chi Chi đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-340-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Dù chủ động xách tiền may xiêm y mất mặt , tiền trong túi xài hết cũng mất mặt .
Triệu Hi Hằng chọc chọc n.g.ự.c , "Chàng xài hết tiền tiêu vặt thì nửa tháng còn tiêu cái gì? Đi ngoài mang theo tiền cũng an tâm ? Người tìm ăn cơm uống rượu, mang theo tiền hổ ?"
Vệ Lễ nàng chọc chọc lui về phía vài bước, gục đầu xuống, nhỏ giọng , "Ta về như nữa, tỉnh táo chút."
Một lượng bạc, thật sự nhiều, đủ để mời bốn năm uống rượu cả nửa tháng, đương nhiên với điều kiện tiên quyết là mấy cái tửu lâu tiêu tiền như nước của Bình Châu nha.
Đinh đong hai tiếng, Triệu Hi Hằng nhét hai khối bạc túi tiền, đó nhét về bên hông .
Vệ Lễ kinh ngạc ngẩng đầu, lúc thẳng con ngươi trong như nước một gợn sóng của nàng, đầu tức thì vù vù một trận, "Cái ... Một tháng bàn một lượng bạc , nàng cho nhiều ."
Triệu Hi Hằng cắn cắn môi, "Cho thì cứ cầm ."
"Cho quá nhiều sẽ chiều hư ." Vệ Lễ bóp bóp túi tiền căng phồng, "Nàng từng nam nhân tiền sẽ hư ?"
"Chàng tiền thể nhiều hơn ? Ta thể để cho ngoài với túi tiền trống trơn ? Trong túi tiền, lo lắng ?" Triệu Hi Hằng kéo tóc n.g.ự.c lưng, "Chàng còn theo bọn Trần Nhược Giang chơi, Trần Nhược Giang cáo trạng với một trận."
Nói Vệ Lễ chịu cùng các ngoài uống rượu, theo bọn họ giao lưu tình cảm.
Vệ Lễ chớp chớp mắt, ờ há, tiền cả nhà đều trong tay Triệu Hi Hằng, cho dù tiền cũng bằng nàng, "Vậy mỗi tháng tăng lên ba lượng ha ?"
"Không ! Cứ một hai thôi, khi nào xài hết hỏi lấy." Triệu Hi Hằng lầm bầm lầu bầu, mấu chốt là quá đáng thương nha, "Nếu thích mặc xiêm y kiểu dáng giống , đây sẽ nhớ kỹ, may gấp thì giá sẽ gấp đôi đó, định tích cóp của cải cho Chi Chi nữa ?"
Mắt Vệ Lễ sáng rực lên, cúi đầu ôm hông của nàng, ôm nàng dậy, xoạch xoạch hôn mấy cái, "Ta còn nghĩ nàng thích chứ."
"Ta quên thôi." Triệu Hi Hằng hôn đến hít thở , lờ mờ , "Ta còn cho Chi Chi quần áo giống ! Đến lúc đó chúng cùng mặc ."
Nụ mặt Vệ Lễ nứt , ... Không ... Hắn như ...
"Hai mặc là , nàng mang con bé theo cái gì? Mua cho con bé xiêm y khác ." Vệ Lễ ôm eo Triệu Hi Hằng lay lay, "Đừng nha, đừng nha."