Hai  dọc theo đường núi    nghỉ, cuối cùng Vệ Lễ vẫn chịu  nổi, c*n m** d***  đầu,   từng chữ một, "Về ."
"Chàng   ? Có việc  cứ  chuyện đàng hoàng với , tự nhiên ầm ĩ bỏ nhà  như thế  là thế nào ?" Triệu Hi Hằng thở hổn hển, hai má  gió lạnh thổi đến đau nhức.
Đau đớn đến tê tâm liệt phế Vệ Lễ thật vất vả đè xuống     nàng gợi lên.
Hắn tham lam  quét qua  mặt nàng, giống  đem  bộ hình dáng của nàng khắc  trong lòng, nhưng    dám   mắt nàng, cũng  dám cùng nàng  thêm một lời.
Hắn sợ hãi.
Nàng cũng  gặp La Hạo Nhiên ,  lẽ     thế của  ,   dám lưu  bên cạnh nàng .
Vệ Lễ trầm mặc cúi đầu, "Ta  báo thù cho nàng."
Cũng xem như c.h.ế.t  ý nghĩa, thời gian qua  ở bên cạnh , thực sự quá ;  hơn mười tám mười chín năm cuộc đời của  quá nhiều.
Triệu Hi Hằng dừng một chút, bỗng nhiên phản ứng ,  thể run lên, "Chàng điên ! ! Chàng  dẫn   Tiên Bi ?!"
Thâm cừu đại hận của nàng đời , cũng chính là chuyện A gia c.h.ế.t trong tay Tiên Bi vương.
 mà cái thù  với Tiên Bi,  gì dễ dàng báo như  !
Vệ Lễ cho dù  đem  bộ binh mã Bình Châu nhét ,  lẽ cũng  đổi về  một cái mạng.
A gia nàng  c.h.ế.t trong tay Tiên Bi , trượng phu của nàng cũng  c.h.ế.t trong tay Tiên Bi ?
"Ta  ám sát,  dẫn ." Hắn g.i.ế.c Tiên Bi vương, dự đoán là sẽ   cách nào rời khỏi vương cung Tiên Bi , nhưng cũng  ,  nàng báo thù g.i.ế.c cha.
Sau khi  chết, Bình Châu chính là của Triệu Hi Hằng ,   nàng sẽ là tiểu quả phụ  tiền nhất  đời  .
Vệ Lễ cũng  dám dặn dò Triệu Hi Hằng, bảo nàng đối  với Chi Chi.
Hắn  nhịn   nghĩ, nếu như Chi Chi  thể lớn lên giống nàng nhiều một chút thì  , như   khi Triệu Hi Hằng   chân tướng,  thể bớt ghét Chi Chi một chút xíu  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-325-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Sau khi Vệ Lễ  xong,  cố chấp xua ngựa  xuống chân núi.
Triệu Hi Hằng    cũng , nàng   báo thù, chỉ là tình huống  cho phép, cho nên ngậm miệng  đề cập tới.
"Chàng  ,   giỏi thì đời   đừng trở về nữa!" Triệu Hi Hằng sợ  càng chạy càng xa,   thấy bóng dáng, vội vàng hướng theo bóng lưng  hô to lên, trong cổ họng như  nhét một cục bông ngấm nước, cứ cảm giác giọng   đủ lớn,  đủ lực xuyên thấu,  thì vì  Vệ Lễ còn  dừng .
"Hôm nay nếu  còn dám  về phía  một bước,  coi như   c.h.ế.t ! Ngày mai  sẽ tìm ba mươi nam sủng, một tháng ba mươi ngày  phiên  viếng mộ cho  !Đợi đến ngày lễ, ngày tết, mồng một, mười lăm, bọn họ cùng  đến  mộ phần  dập đầu, gọi  Đại ca,   thành quỷ cũng   an bình! Chàng cứ ở yên  trời mà xem Chi Chi gọi  khác là cha !"
Bước chân Vệ Lễ  dừng  , dùng tay áo lau lau đôi mắt, tiếp tục  về phía .
Xong ,   phát bệnh đến mức uy h**p cũng  ,   quá nhanh , căn bản nàng theo  kịp.
Đầu ngón tay Triệu Hi Hằng đều  tê rần, nàng bỗng ngã ngang té xuống, theo con dốc  là lăn vòng vòng xuống , tiện thể còn kéo theo một tràng tiếng thét chói tai.
Vệ Lễ  , chỉ thấy nàng từ  đường dốc lăn xuống đến, sợ tới mức quăng cương ngựa , vội vàng xông lên tiếp  nàng.
Hai tay Triệu Hi Hằng vốn đang co  bảo vệ đầu , hiện tại quấn lên cổ của  một phen, đau đến liên tục hít khí nhưng vẫn , "Chàng  chỗ nào  thoải mái   cho  , hai  chậm rãi giải quyết, đừng  tìm c.h.ế.t mà."
"Hiện tại  báo thù quá đường đột , hai  tuổi trẻ mệnh dài, chậm rãi tính toán."
Nàng , nếu là nàng ngã xuống, Vệ Lễ chắc chắn sẽ  mặc kệ.
 má cái giá  trả , thật sự   lớn.
Nàng ôm chặt lấy , n.g.ự.c hai  dán  , tim đập như cùng một chỗ .
Vệ Lễ nước mắt rưng rưng, chạm  nàng một chút cũng  dám, chỉ gần nàng thế  cũng  cảm thấy tội ác, "La Hạo Nhiên còn   với nàng ."
Cho nên nàng mới đuổi theo  đây, chờ La Hạo Nhiên  xong, nàng khẳng định sẽ đặc biệt chán ghét .
Đều  đến nước ,  bằng chính  , Vệ Lễ há miệng th* d*c, nhưng ngay cả một lời cũng cảm thấy khó  thể mở miệng, "Ta là..."
Triệu Hi Hằng vội vàng vỗ vỗ phía  lưng của ,  đau đến hít  khí liên tục  thều thào   rõ tiếng, "La Hạo Nhiên   hết với  ."