Nàng   mà, cố ý lộ  nhiều dấu vết như ,  thả mồi chờ nàng mắc câu ,   thể  lộ mặt .
Nếu    kềm chế ,   liền  thể cho  nóng ruột một chút , nhử nàng lâu như , nàng cho  chờ trong chốc lát,  tính quá phận.
La Hạo Nhiên  cam lòng, thật vất vả mới cảm thấy thời cơ chín muồi ,    thể vì Triệu Hi Hằng  nhận   gương mặt  của  mà cứ tiếp tục kéo dài chứ!
Hắn  hai bước về phía  của Triệu Hi Hằng, lộ  phần lớn khuôn mặt   mặt Triệu Hi Hằng , "Phu nhân còn  gì phân phó ạ ?"
"Không , ngươi  xuống ." Triệu Hi Hằng cũng  ngẩng đầu lên.
"... . . ." Nàng trả lời vô cùng dứt khoát, La Hạo Nhiên nghẹn nửa khắc,  , "Tiểu nhân thấy phu nhân  quen thuộc, giống như từng gặp ở  ."
"A." Triệu Hi Hằng chậm rãi ngước mắt lên, "Thật trùng hợp,  thấy ngươi cũng  quen mắt a."
Hai     một tiếng, Triệu Hi Hằng giật giật khóe miệng, "Đi một vòng lớn như , ngươi cũng  chê mệt."
Có chuyện thì thống khoái  thẳng  cho xong;  gì  vòng vo bắt nàng đoán.
La Hạo Nhiên  thần bí, "Ta tin tưởng trong chốc lát nữa, ngươi liền sẽ cảm thấy  một vòng lớn thực  giá trị, ngươi nhất định sẽ cảm tạ  ."
Triệu Hi Hằng một chân đá   đầu gối , đạp  ngã xuống, "Đừng  nó  nữa,  thấy mặt nham hiểm hẳn  ."
Mấy tên thị vệ chạy , chặn La Hạo Nhiên, trói .
La Hạo Nhiên kêu gào, "Ta cam đoan, chuyện   nhất định ngươi   . Ngươi chẳng lẽ    Vệ Lễ đến cùng gạt ngươi cái gì ? Quá khứ của  đến cùng là cái dạng gì ?"
------
Vệ Lễ   bản   trong gương.
Hai gò má gầy gò trắng bệch, vì nghỉ ngơi  , trong ánh mắt  là tơ máu,  cằm mọc râu xanh lún phún, cả    một chút sức sống.
Hắn  cái dạng ,   đáng giá cho  khác thích?
Một chút xíu tư sắc cũng  .
Qua vài ngày nữa là tiệc trăm ngày của Chi Chi, Tạ Thanh Úc khẳng định sẽ đến , đến lúc đó  hẳn  thể tránh khỏi đối mặt với Tạ Thanh Úc, ai còn   Tạ Thanh Úc vốn là vị hôn phu cũ của Triệu Hi Hằng.
Vốn dĩ khi  còn  thịnh cũng   bằng Tạ Thanh Úc, hiện tại  còn tiều tụy như , đến lúc đó hai   chung một chỗ,  khác còn    đến thế nào, đừng  là Triệu Hi Hằng.
Trong lòng nàng ắt hẳn tiếc nuối vô cùng, bỏ lỡ Tạ Thanh Úc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-321-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Vệ Lễ nghĩ một chút đến cảnh tượng như , liền cảm thấy  hổ vô cùng,   Triệu Hi Hằng mất mặt.
Hắn     gương, chuẩn  chấn hưng tinh thần, lấy d.a.o cạo râu .
Chợt nhớ tới Triệu Hi Hằng cũng   cho  dùng gương trang điểm của nàng để cạo râu, vẫn  dậy  tìm gương khác.
Động tác của   nhanh  vạt áo vướng  trong cạnh gương,  giơ tay chộp  liền thấy bàn trang điểm đổ , một cái hộp nhỏ  gương cũng rớt xuống, thứ chứa bên trong cũng rơi .
Trong lòng  cảm thấy kỳ quái, Triệu Hi Hằng   đem đồ vật đặt ở cái chỗ khó thấy như thế?
Vệ Lễ hạ thấp , cầm từ tờ giấy lên vuốt vuốt , chuẩn  bỏ  trong hộp cho nàng.
Trong lúc lơ đãng, liếc lên mấy chữ bên .
"Ngươi   chân chính Vệ Lễ là gì ?"
Bàn tay cầm tờ giấy nhịn   phát run.
Đây là... Là ai  cho nàng ?
Hầu kết  nhấp nhô nhấp nhô  , chỉ cảm thấy đầu óc một mảnh choáng váng hoa cả mắt, cơ hồ    vững, vội vàng đem mấy tờ giấy còn   xem.
Quả nhiên... Quả nhiên...
Cái    mấy giờ giấy  cho Triệu Hi Hằng, từng bước một dùng giọng điệu dụ dỗ,  bóng  gió rằng   quá khứ  thể để  khác , còn giấu diễm nàng.
Là  ai cũng sẽ hiếu kỳ ...
Cho nên... Cho nên...
Cho nên Triệu Hi Hằng hiện tại    bao nhiêu ?
Hắn hoảng hốt đến choáng váng đầu, cơ hồ   nổi, đưa tay chống lên mặt đất.
Thị nữ đem xiêm y hong khô thu về phòng, gặp bộ dáng  của Vệ Lễ đang  xổm  mặt đất.
Nàng  hoảng sợ, vội vàng lui về phía  hai bước, thật cẩn thận hỏi, "Chủ công, ngài    ? Thân thể  thoải mái? Nô  gọi phu nhân tới ngay."
Vệ Lễ  bên tai   đang  chuyện ong ong, qua hồi lâu,  mới dần dần tìm về thanh âm của , gian nan hỏi, "Phu nhân bây giờ đang ở chỗ nào?"
Thị nữ nghĩ nghĩ,  cho  , "Mới   phu nhân bắt  một tên tiểu tặc,  giải   thẩm vấn, lúc nô  ngang qua,  vặn  thấy bọn họ giải    về hướng địa lao, phu nhân chắc hẳn bây giờ đang ở địa lao."