"Chàng gì !" Hắn đoạt cái bát ở mặt nàng, Triệu Hi Hằng lập tức nhíu mày lên, ghét nàng ăn chậm cũng thể cho nàng ăn a! Nàng ngay cả nửa bát còn ăn xong.
Vệ Lễ cúi đầu, trả lời nàng, cầm muỗng quậy quậy nước canh bên trong một chút, thổi thổi, Triệu Hi Hằng đang mắng chửi , bỗng nhiên giơ mắt lên, chỉ thấy hốc mắt cũng đo đỏ , khác gì nàng mới xong, "Ăn."
Hắn múc một cái vằn thắn, thổi nguội, đó đưa tới bên miệng nàng, mấy lời k*ch th*ch gì.
Triệu Hi Hằng nghi ngờ há miệng, rõ ràng hai còn đang cãi , Vệ Lễ bỗng nhiên trở nên dịu dàng thắm thiết thế ?
"Sao đối với như thế?" Nàng còn chút ngượng ngùng, mới là nàng lấy tiểu nhân đo lòng quân tử .
Lời của nàng , hốc mắt Vệ Lễ vốn dĩ đang đỏ ửng thoáng chốc bên trong nổi lên một tầng trong suốt, trách mắng, "Cái kêu là ? Triệu Hi Hằng nàng cũng quá kiến thức a."
Cái gì đối với nàng ? Đút nàng một miếng liền gọi là đối với nàng ? Nàng còn nguyện ý sinh hài tử cho mà cái gì , đúng là tiền đồ!
"Nha, đang chuyện mà, tại ?" Triệu Hi Hằng ngạc nhiên, Vệ Lễ ít , đang êm cái gì, cũng lời nào k*ch th*ch nha?
Nàng nâng tay, lấy ngón tay chùi chùi nước mắt cho , như trêu như đùa mà một câu, "Chàng là cái bánh bao mít ướt ? Sau đừng để hài tử học theo thói của nha ."
Vệ Lễ đánh tay nàng, "Ta lúc nào , ăn của nàng !"
Hắn xé một miếng bánh gạo, nhét trong miệng nàng.
"Muốn uống canh." Triệu Hi Hằng thanh thanh giọng sai khiến , già mồm nữa, ngoan ngoãn thử nhiệt độ canh đút cho nàng.
Nàng cúi đầu ngoan ngoãn ăn, Vệ Lễ bỗng nhiên gần, hung hăng hôn một cái lên má nàng.
Thật là đáng yêu! Nàng ăn quai hàm cứ phồng lên phồng lên, đôi mắt to xinh , lông mi thật dài, như là cái quạt con .
Sau đó đem ánh mắt đặt lên bụng to của nàng, nếu như là nữ nhi, nhất định giống như Triệu Hi Hằng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-285-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Triệu Hi Hằng mỏ to mắt, ngay cả động tác nhấm nuốt đều quên, cái gì ?
Trong ánh mắt Vệ Lễ toát một ánh sáng như mèo thấy chuột, rướn lên hôn Triệu Hi Hằng một ngụm nữa, giống như nghiện , thừa dịp nàng chú ý, dùng chóp mũi mật cọ cọ lên gương mặt nàng.
Hắn đem Triệu Hi Hằng một ngụm ăn luôn, như thì vĩnh viễn sẽ tách nữa.
Triệu Hi Hằng sợ tới mức cả nọng cằm cũng phệ , một loạt động tác Vệ Lễ mới với nàng, là lúc nàng đang đùa Cẩu Đản Nhi vẫn ?
Bước tiếp theo thế nào cũng cắn đầu nàng.
Càng nghĩ càng kh*ng b*, khi nhào lên cắn , Triệu Hi Hằng sớm ngăn hành vi của , một móng tay chỉ đầu , "Chàng cái gì ? Đêm hôm khuya khoắt còn phát bệnh gì?"
Ăn xong một bữa súc miệng xong cũng là nửa đêm, Vệ Lễ vốn dĩ gắng sức mở to mắt, tính đợi nàng ngủ mới ngủ, nhưng mấy ngày nay mệt mỏi bôn ba, thật sự chống đỡ nổi, cuối cùng ngủ nàng .
Nửa khuôn mặt của chôn ở trong chăn, chau mày, cằm nhọn góc cạnh, tràn đầy xâm lược tính.
Triệu Hi Hằng trong hư dùng ngón tay miêu tả độ cong mũi của , phát hiện chỉ nẩy nở , Vệ Lễ so sánh với đây, biến hóa cũng lớn. Tiểu gia hỏa trong bụng nàng tựa hồ cũng ngủ, như cảm ứng phụ trở về, nhẹ nhàng đá một cái, Triệu Hi Hằng sờ sờ nó, tỏ vẻ an ủi.
Nàng cùng Vệ Lễ, nhất định sẽ cố gắng một đôi phụ mẫu thật , cãi , đánh , cố gắng biểu hiện ân ái một ít, vì hài tử xây dựng bầu khí gia đình tích cực hài hòa, cho nó một tuổi thơ hạnh phúc.
Môi Vệ Lễ khô nứt, chảy máu, vết m.á.u khô cằn bám môi, Triệu Hi Hằng nghiêng , mở tủ nhỏ ở đầu giường , tìm lọ son dưỡng môi của chính , nhẹ nhàng lấy một khối lớn, bôi một lớp dày lên môi .
Từ lúc hành động của nàng bắt đầu thuận tiện, thì mấy thứ đồ vật vụn vặt thường dùng liền dời lên tủ nhỏ đầu giường của nàng.
Hắn giống như con mèo thật cảnh giác, nửa ngủ nửa tỉnh mà háy mí mắt, thấy là Triệu Hi Hằng, nhắm đôi mắt , thuận thế bắt lấy tay nàng đặt lòng bàn tay .
"Ngủ . ngủ ." Triệu Hi Hằng trấn an , bôi đều cao dưỡng môi môi , cứ bôi vài ngày, khô nứt thể tự khỏi .
Ngày thứ hai khi Tiểu Đào bưng nước rửa mặt đến cho Triệu Hi Hằng, thấy Vệ Lễ, sợ tới mức lảo đảo một cái.