Chỉ cần nghĩ như , nàng liền cao hứng thể ăn thêm một chén cơm.
mà hiện tại, Triệu Hi Hằng xinh xắn ở mặt nàng , chẳng những chịu chút chịu ủy khuất nào, ngược còn ăn mặc ấm áp, thấy quần áo liền rẻ, càng giống như chăm sóc kỹ càng.
Còn chật vật bất kham rút trong phòng chất củi, mặt mày dơ bẩn.
Cảnh tượng tương phản với trong tưởng tượng của nàng , trong lòng Triệu Minh Tâm dâng lên một cảm xúc khuất nhục mãnh liệt.
So với thời điểm còn bé khi nàng đối mặt với Triệu Hi Hằng, càng thêm khuất nhục.
Khoé mắt Triệu Minh Tâm nứt , cam lòng trong lòng càng ngày càng cường liệt.
Nếu hỏi kẻ địch cả đời của Triệu Minh Tâm là ai, tất nhiên là Triệu Hi Hằng.
Hoàng tộc Triệu thị một đường chỉ nam hài nối dõi, đến trang lứa chỉ hai nàng là nữ hài, theo lý thuyết thì quan hệ giữa hai tỷ nên vô cùng cận.
Triệu Minh Tâm nuông chiều mà lớn lên, Triệu Hi Hằng so với nàng , càng nuông chiều hơn.
Hai tiểu cô nương đều nuông chiều hết nấc, chạm chính là một hồi tai nạn, đặc biệt Triệu Minh Tâm từ nhỏ hiếu thắng.
Nàng thấy nơi nơi chốn chốn hơn Triệu Hi Hằng, thực sự nàng chỗ nào bằng Triệu Hi Hằng, liền từng bước một rơi si ngốc.
Thật vất vả chờ đến khi Triệu Tinh Liệt băng hà, phụ nàng trở thành hoàng đế, Triệu Minh Tâm cướp đài đón gió, Bách Xuân Viên, hành cung suối nước nóng mà Triệu Tinh Liệt xây nên cho Triệu Hi Hằng, Triệu Hi Hằng nhạo là chổi, tính cách còn minh diễm trương dương như ngày nào. Lại Triệu Hi Hằng chọn hòa , mà nàng gả cho thế tử Trấn Bắc vương ở Bình Châu, Triệu Minh Tâm lúc mới thở phào nhẹ nhõm, như giải quyết ma chướng.
Nàng cho Triệu Hi Hằng vĩnh viễn ở lòng bàn chân , xoay .
Triệu Hi Hằng cũng nghĩ tới thể thấy Triệu Minh Tâm ở chỗ , nàng nheo nheo mắt, cảm thấy sự tình thích hợp lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-27-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Chỉ thấy Triệu Minh Tâm vốn đang xổm mặt đất bỗng nhiên như phát điên, lập tức lao về phía .
Triệu Hi Hằng chút suy nghĩ, lập tức kiềm tay Triệu Minh Tâm , đang xoay ép Triệu Minh Tâm lên tường, bỗng nhiên nhớ tới hình tượng của mặt Vệ Lễ là một cô nương "Nhu nhược", vội vàng thả lỏng sức lực xuống, còn Triệu Minh Tâm đẩy một cái lảo đảo.
"Triệu Hi Hằng, ngươi giả bộ cái gì? Tốt gì cũng là một công chúa, bỉ ổi leo lên một nam nhân như , một chút cốt khí đều , phi! Thật ghê tởm!" Triệu Minh Tâm lão cha già táo bạo nuôi bên , đây xem như mức độ mắng chửi cao nhất .
Khoé mắt nàng nứt , đưa tay lên cào mặt Triệu Hi Hằng, "Nhất định là ngươi xúi giục, xúi giục bọn họ đưa hòa , xé nát mặt ngươi, xem ngươi còn thể dùng cái gì mê hoặc ?"
? Hòa ?
Vừa mới đây, Cao Lệ vương liền ngay cả Lộc Tràng của Bình Châu cũng đánh lén, nhất định là ý hoà bình ở chung gì, Triệu Minh Tâm cũng là một công chúa thật, gả chỗ nào mà tác dụng hơn so với gả Cao Lệ?
mà mạng nhỏ của Triệu Hi Hằng nàng còn trong tay Vệ Lễ đây, nàng sức bận tâm cho kết cục của Triệu Minh Tâm.
"Ngươi và Vương Viễn của Thanh Châu cũng đầu đuôi gì đúng ? Bằng vì chịu giúp !" Triệu Minh Tâm bất chấp tất cả, giống như con ch.ó điên, tóm cái gì cũng quăng lên đầu Triệu Hi Hằng.
"Triệu Hi Hằng, ngươi đơn giản là hận để ngươi hòa thôi, nhưng a gia hiện tại mới là thiên tử! Chẳng lẽ thật bổn cung tự hạ thấp bản hòa !"
Triệu Hi Hằng chút nắm tóc Triệu Minh Tâm đập trong tường rầm rầm mấy cái, tay ngứa đến , thật sự một chút xem thể văng đậu hủ thật , nhưng ngại Vệ Lễ còn ở đây, loại hành vi cũng chỉ thể ngẫm trong lòng.
Cũng may Triệu Minh Tâm lạnh suốt một ngày một đêm, còn sức lực gì, nàng gì cũng tổn hại ai.
Triệu Minh Tâm mắng Triệu Hi Hằng như thế nào, Vệ Lễ quản , nhưng nàng há mồm ngậm miệng "Loại nam nhân ", ý tứ xem thường trong giọng thập phần rõ ràng, trầm mặt xuống.
Quận thủ Vệ Lễ dẫn theo Triệu Hi Hằng tới phòng chất củi, vội vội vàng vàng cùng đây, thật xa thấy Triệu Minh Tâm ẩu tả, chạy nhanh chen , đẩy Triệu Minh Tâm một cái lảo đảo, "Ngươi với ai ? Còn kiêu căng khoe khoang mặt ai chứ?"