Hắn táo bạo trách mắng, âm điệu  cao,  gấp   oán hận, nóng lòng cho thấy chân thành của , hận  thể lay động Triệu Hi Hằng, để  xem trong lòng, trong đầu nàng đến cùng  một chút bóng dáng nào của   .
Nàng  đáp , bỗng nhiên rướn  lên, nhẹ nhàng l**m lên hầu kết  một chút,  đó dùng ánh mắt vô tội  .
Cả  Vệ Lễ căng chặt, m.á.u nóng dâng lên,  yêu  hận, hận  thể b*p ch*t nàng, "Nàng  cái gì  ?"
"Nàng đừng tưởng rằng như   sẽ tha thứ cho nàng, ngươi châm chọc  như ,!chuyện  hai   xong ." Hắn tiếp tục lải nhải.
Triệu Hi Hằng nghiêng , hôn lên môi ,  cho những lời    của  nhét hết trở về .
Trong lòng Vệ Lễ nổ ầm vang, đây là  đầu tiên Triệu Hi Hằng chủ động hôn môi ,  ngẩn ngơ , cái lời  gì cũng quên sạch .
Triệu Hi Hằng cắn vành tai , ghé  lỗ tai  hà , "Thật tuyệt!"
"Nếu    dám gật đầu,  liền  cần  nữa."
Nàng đương nhiên  cái tính tình lão cẩu của Vệ Lễ,  yêu nàng sẽ tuyệt đối    thứ hai, nhưng nàng cứ  chọc giận ,   chính miệng   nha.
Lời  của Triệu Hi Hằng  bá đạo, trong lòng Vệ Lễ  hiểu   toát  một chút ngọt ngào, nàng  chiếm hữu  đến như ,   trong lòng cũng còn    . Vì nếu như nàng  thích ,   nuôi 3000 tiểu lão bà nàng cũng sẽ  quản .
Giọng  của  liền mềm , mang theo chút say sưa tự đắc, "Đương nhiên, Triệu Hi Hằng,   với nàng nha, nam nhân nếu như đem tâm tư đều để ở hai lượng thịt đó, là thứ   tiền đồ gì,  là   tiền đồ lớn đây m. Ai  công thành danh toại  cưới tiểu lão bà ,  nam nhân   thủ  như ngọc,  kiềm chế bản ..."
Vệ Lễ   xong, Triệu Hi Hằng hôn dọc theo cái cằm nhọn của  một cái, thanh âm của  im bặt dừng , ngón tay thon nhỏ trắng muốt của Triệu Hi Hằng vuốt nhẹ lên hầu kết đang gồ lên của , môi miết nhẹ theo cằm, hôn lên khóe mắt , "Phải   nữa?"
"Triệu Hi Hằng, nàng đừng  rộn..." Thanh âm Vệ Lễ phát run.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-248-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
   nghĩ, cho dù Triệu Hi Hằng bây giờ   cái gì,  cũng  dám.  nếu   đến cuối cùng, cũng...  thể miễn cưỡng...
Đầu ngón tay Triệu Hi Hằng vẽ một vòng tròn lên  hầu kết của , chọc cho hô hấp  dồn dập, hầu kết nhấp nhô  , hai má nàng cũng nổi lên đỏ ửng, "Y sư ,  ba tháng là  ."
Nàng kề sát , ngậm vành tai Vệ Lễ nũng nịu , " mà  nhẹ nhẹ nha."
Vệ Lễ lập tức nổ tung, tay  cùng nàng mười ngón đan cài  , cả hai đổ   đệm mềm mại, vội vàng xé xiêm y nàng, Triệu Hi Hằng cũng  phối hợp,  rên nhẹ uyển chuyển, k*ch th*ch đến đại não của Vệ Lễ  sung huyết, cái gì cũng nhớ   .
Cuối cùng vẫn  thành, bởi vì Triệu Hi Hằng  chịu .
Xiêm y của nàng đều  rách quá nửa, nửa che nửa đậy, lộ  phong cảnh uyển chuyển bên trong, ...nàng đột nhiên    .
Vệ Lễ tức giận đến tóc sắp chổng ngược lên từng cọng, "Nàng   tự  chủ động , hiện tại   cho ,   nàng đang cố ý chơi   ? Triệu Hi Hằng,  điên  mới  nàng lừa gạt thế ."
Hắn tiếp tục  buông hy vọng mà cắn cổ nàng, lưu  từng vệt đỏ loang lổ, ý  câu dẫn nàng, gấp đến độ  táo bạo  dụ dỗ, bộ dáng đỏ mắt khẩn thiết đến cùng cực, thở hổn hển, "A Đam, A Đam nàng đừng như , nàng giúp ."
"Chàng   tự    đó nha, nam nhân như là đem tâm tư đều để ở  hai lượng thịt đó, là    tiền đồ gì,  mới là   tiền đồ lớn nha." Triệu Hi Hằng giảo hoạt  một tiếng, hai má cũng là đỏ ửng , trong mắt gợn sóng lấp lánh, đưa tay đẩy , "Ta  ."
"Nàng cố ý  giày vò ." Vệ Lễ xem như  hiểu, hôm nay rõ ràng  ai chọc nàng mất hứng , nên nàng lấy   trút giận , "Là ai hôm nay  với nàng cái gì   đúng  ? Nàng tức giận  đổ lên    thì  ích lợi gì, nàng  bản lĩnh thì  mà đối phó với bọn họ a?"
Trong ngữ điệu Vệ Lễ  tự giác  chút ủy khuất, đôi mắt đỏ hơn, nếu Triệu Hi Hằng  phối hợp,  sẽ  thể tiếp tục nữa, nếu còn tổn thương nàng thì quả thực càng khổ  mệnh .
Hắn xoay   xuống,   tắm nước lạnh, Triệu Hi Hằng ôm lấy cổ áo , "Đừng mà,  sai ,  sờ sờ  một chút  ?"
Nàng lười biếng  ở  giường, tóc mây nghiêng lệch, hai má  rướm mồ hôi,  chút dính mấy sợi tóc mai, nửa che nửa đậy, đặc biệt mê .