Phu nhân Vương thị của  giật , "Ta  phu nhân  hôm nay bụng cũng   lộ  , hai    còn  cái chuyện   chứ?"
"Người trẻ tuổi  thể ; bên cạnh chủ công  chỉ  mỗi phu nhân,  đôi khi khó tránh khỏi..."
"Nàng  xem một công chúa mất nước,    thể  cho chủ công thần hồn điên đảo như   chứ ?" Quận thủ quận Xương Lê nhíu mày suy tư.
Vương thị chợt vỗ tay , "Hoắc,    đó thôi, phu nhân   xinh , nếu  là nam tử, nhất định cũng sẽ sủng nàng, huống hồ đôi tình nhân   thành hôn, trong vòng ba năm đều  dính  như kẹo,   cho nạp ,  dĩ nhiên sẽ  nạp  ."
Hai  cảm thấy lời   lý, thừa dịp Triệu Hi Hằng còn  sủng ái, nịnh bợ thổi một chút gió bên tai. Chứ chờ  khi Đại Chu triệt để vong quốc, Triệu Hi Hằng   mới mẻ nữa, dung mạo cũng  còn thịnh lệ như hiện tại ,    nhà  đẻ cường thế để dựa , còn   mỗi ngày  trôi qua như thế nào .
Vương thị thầm nghĩ, nhưng  thầm mắng  nghĩ những thứ  để  cái gì? Nếu như Triệu Hi Hằng   sinh  con trai, chính là trưởng tử của chủ công, cũng là hài tử đầu tiên của , cho dù trong tương lai   mới yêu thương hơn  cũ, nhưng nể tình hài tử, cũng sẽ  đối xử quá kém.
Đôi phu thê  xem như cũng  hiểu rõ ràng, bọn họ là  định ngay tại lúc Triệu Hi Hằng thịnh sủng mà   mắt  nhét   giữa hai vợ chồng, nếu như cần   thổi gió nơi gối đầu, thì cũng  né qua vài năm nay, chờ Vệ Lễ chủ động nạp  đầu tiên xong, các nàng mới tặng  .
Một lời   lệ thuận miệng của Triệu Hi Hằng   cho một    thật.
Có  là chân thật thành, tiểu cô nương ngu ngơ hồn nhiên, nàng trò chuyện cùng những   còn  tính phiền chán; nhưng cũng   là ôm mục đích  thuần.
Một  hai  trùng hợp đến khi Vệ Lễ đang ở trong viện thì gọi là trùng hợp, ba  bốn  thì nhất định là cố ý .
Triệu Hi Hằng đưa mắt âm u ném về phía Vệ Lễ đang xốc bài. Vệ Lễ hồn nhiên  phát giác,  còn đang lớn tiếng oán trách, "Triệu Hi Hằng,   nào nàng cũng bắt  xào bài thế  ?"
Đêm nay hai   đánh mười bảy mười tám ván, tất cả đều là Vệ Lễ xào bài .
"Lưu gia tiểu cô nương đến ."
"Hôm nay cho dù mụ nội nó nương  đến , Triệu Hi Hằng nàng cũng  xào bài một  cho ." Vệ Lễ khó chịu quăng bài lên  bàn, xoay   với thị nữ, "Bảo cái Lưu gia tiểu cô nương gì đó cút !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-246-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Triệu Hi Hằng cong môi  một tiếng, nhàn nhã dựa  , tiện tay cầm lên một lá bài, "Người  chính là tiểu cô nương trẻ tuổi dung mạo xinh , vẫn là đích ấu nữ của thái thú nha, đến nhiều  ."
Vệ Lễ ngẩn ,  Triệu Hi Hằng  tiểu cô nương   đến nhiều , vội hỏi, "Nàng thích nàng  ? Hay là  bảo  gọi nàng  trở ?"
Gọi  cũng    , như   lúc   tới xào bài cho hai  bọn họ.
"Không thích." Triệu Hi Hằng lắc đầu.
"Vậy nàng   cái gì? Đừng  khuê nữ nhà thái thú , cha nàng   cũng   xách  mắng mấy ,  còn bận tâm gì khuê nữ của  ?" Vệ Lễ bắt bài theo nàng, "Nàng  thích thì đừng cho nàng  đến , phỏng chừng cũng   thứ gì ."
Trong lòng Triệu Hi Hằng thoải mái một chút, lấy quả  đào  đút cho , "Lần    bài  ."
Vệ Lễ thụ sủng nhược kinh, thậm chí trong lòng  chút hoảng sợ, "Nàng sẽ  âm mưu an gian ..."
"Xuỳ!" Triệu Hi Hằng nhỏ giọng xuỳ một câu, ghét bỏ tràn đầy, "Bà đây  thèm  mấy cái trò đó."
Vệ Lễ bóp mặt nàng, "Nàng  cái gì đó,  cho   lời th* t*c, để nàng ?"
"Ta  chỗ nào ? Huống hồ    mắng chửi ,  cũng  ngăn cản ." Triệu Hi Hằng đánh tay  một phen.
Lưu gia tiểu cô nương  Vệ Lễ lạnh lùng nhục nhã một trận,  bỏ chạy , nàng  mặc áo ngắn màu hồng phấn, trang điểm tinh xảo, búi tóc Linh Xà kế gương mặt vốn dĩ sáng rỡ  rối tinh rối mù.
Lúc chạy  gặp  Tạ tiểu cô nương và Vương tiểu cô nương cùng   đến, đều là trang phục lộng lẫy,  giống như là đến cùng Triệu Hi Hằng  chuyện , mà như là   dạo lễ hội  .
Không  tất cả   là Tống tướng quân,  nỡ để khuê nữ   .
Vệ Lệ trẻ tuổi tuấn mỹ,  mạnh mẽ nổi bật, là một nhân vật mà ngày nào đó  thể   đỉnh trung nguyên,   xem thường trắc phi  thất,    cảm thấy đây là cơ hội   thể mang theo cả nhà xoay .