Triệu Hi Hằng đầy mặt đều chữ kháng cự.
"Ôm!" Vệ Lễ cố chấp vươn tay về hướng nàng, "Đến đây, nàng đến đây ước lượng xem nàng nặng bao nhiêu ."
Lần đợi Triệu Hi Hằng cự tuyệt, chân dài của đạp lên giường, ôm eo và lưng Triệu Hi Hằng, đem mang xuống.
Triệu Hi Hằng sợ tới mức bảo vệ bụng, kinh hô một tiếng, đợi nàng phản ứng , liền cúi đầu hung hăng cắn cổ .
Vệ Lễ đau kêu lên một tiếng, nhưng từ đầu đến cuối chịu buông tay, "Nàng cho định cho ai ôm?"
Từ lúc nghỉ trưa đó, chút đúng mực, náo loạn nàng gần một canh giờ. Triệu Hi Hằng liền lâu đều cho chạm , bóp bóp ngón tay nhỏ cũng cho, càng cho ôm một cái .
Hắn tâm tư gì khác, chỉ là ôm một chút.
Nhẹ nhàng vỗ một cái cái nơi thịt nhiều của nàng, "Sao nàng hung dữ như thế chứ?"
Triệu Hi Hằng hổ và giận dữ đến mặt đỏ rần, đổi chỗ cắn một cái.
lúc nãy mới cắn một ngụm nên răng cũng ê ê, cắn cũng mạnh , càng như là mèo con l**m láp , ngứa một chút.
Vệ Lễ thu tâm viên ý mã, một tay ôm nàng, theo bản năng nhéo nhéo vành tai đang nóng lên của .
"Triệu Hi Hằng, nàng cao lên." Hắn đánh giá một phen, bỗng nhiên .
Thân cao vẫn là chấp niệm của Triệu Hi Hằng, nàng cao đến cằm Vệ Lễ, nhưng phát hiện nàng cao thì Vệ Lễ cũng cao lên, nguyện vọng thật chút khó thể thực hiện, vì thế liền sửa , đổi thành cao đến đầu vai của Vệ Lễ là .
"Chàng lừa gạt đó ?" Nàng há miệng, tuy như , nhưng trong giọng mang theo một chút chờ mong.
"Thật mà." Vệ Lễ buông nàng xuống, ép nàng , dùng biện pháp đo chiều cao để ước lượng cho nàng một phen, chính xác là cao hơn, đến bả vai Vệ Lễ .
Triệu Hi Hằng kinh hỉ nhún nhún dựa sát , cứ với đà như , chừng thật sự sẽ cao tới cằm Vệ Lễ nha.
Vệ Lễ thuận thế sờ sờ hông của nàng, "Sao cao lên như thế mà cũng nặng hơn nhỉ ? Trong bụng còn hài tử nữa mà, eo cũng đổi ?"
"Sao đổi chứ ?" Triệu Hi Hằng vội vàng cãi , kéo tay bỏ lên bụng của , "Tháng lớn hơn thật nhiều, tin sờ ." Tiểu gia hỏa hiện tại hơn bốn tháng một chút, thể đổi .
Nàng nóng lòng giải thích, bỏ quên nụ nhàn nhạt khoé miệng Vệ Lễ, ân mưu đạt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-243-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
"Nàng sắp một tháng nay cho chạm , lớn lên lớn chứ ?" Vệ Lễ như , bàn tay nhẹ nhàng dán lên bụng nàng, sờ sờ , thật cẩn thận chui áo vạt áo, lòng bàn tay nóng bỏng dán lên da bụng của nàng.
Triệu Hi Hằng co rụt , "Ngứa."
Vệ Lễ ôm chặt nàng, trán chạm trán với nàng, ôn nhu , "Ta sờ một lát thôi."
"Ừm, trong chốc lát thôi nha." Triệu Hi Hằng vẻ nhượng bộ chút xíu, dù tiểu gia hỏa cũng là của .
"Phựt "
Bốn phía yên tĩnh , tiếng là tiếng cọng dây cung trong đầu Vệ Lễ đứt.
Trong đầu hiện nay, thua gì trời long đất lở, sóng to ngập trời.
Tiếp theo ong một tiếng, tất cả thần chí đều đánh mất, mắt là từng luồng ánh sáng, cả bắt đầu run rẩy, hốc mắt tự giác đỏ lên.
Hồi lâu, mới tìm về thanh âm của chính , "Triệu Hi Hằng..."
Thanh âm Vệ Lễ mang theo chút nức nở, như , nhưng nhịn .
Triệu Hi Hằng cũng ngây , trong lúc nhất thời bây giờ; xoa bụng của , "Vệ Lễ, nó động ."
Y sư khi tiểu gia hỏa bốn tháng, liền sẽ khi máy thai, chỉ là rõ ràng, nếu như cẩn thận cảm thụ, dễ dàng bỏ qua.
Đây là đầu tiên thai động, tiểu gia hỏa hiểu chuyện, cho phụ và nương đều cảm nhận .
Vệ Lễ cho rằng Triệu Hi Hằng vẫn luôn mong mỏi đứa nhỏ sinh , bọn họ cái tiểu bảo bối đang lặng yên dần dần lớn lên trong bụng Triệu Hi Hằng, nhưng đây là đầu tiên, bọn họ rõ ràng cảm nhận tiểu gia hoả là một sinh mệnh, cũng sẽ hoạt động, cũng sẽ ầm ĩ.
Loại cảm giác , cho hai sắp trở thành cha kích động đến tim đập nhanh, cơ hồ kịp thở.
Triệu Hi Hằng Vệ Lễ, phát hiện ánh mắt đỏ như mắt thỏ, lông mi đều run run rẩy rẩy dính nước, gắt gao cắn chặt môi, giống như bộ dáng đang ép bản tới.
"Có đang vui vẻ đến ." Triệu Hi Hằng nắm nắm tay .
Vệ Lễ dám lên tiếng, sợ buông lỏng sẽ thành tiếng, chỉ thể lắc đầu, quật cường nâng cằm lên, tỏ vẻ mới .