Tố chất tâm lý của Triệu Hi Hằng vô cùng vững vàng, trận nôn khan do mùi m.á.u tươi cũng trôi qua, đó liền hề ảnh hưởng gì đến khẩu vị của nàng.
Quận thủ cảm thấy vận năm nay thật may mắn, vốn dĩ chỉ nghĩ tận lực cách xa Vệ Lễ một chút, thể đối phó cho qua chừng nào chừng đấy, mau chóng tiễn cái vị sát tinh , kết quả hết chuyện tới chuyện khác.
Hắn đưa tin báo của Vương Viễn, thành chủ Thanh Châu qua.
Vệ Lễ mấy trang giấy đầy chữ màu đen liền đau đầu, đá quận thủ một chân, "Ngươi ."
Quận thủ dám chối từ.
Trong thư tín của Vương Viễn, nội dung đại khái chia hai phần.
Một là chúc mừng Vệ Lễ đoạt Bình Châu, trở thành tân chủ nhân của Bình Chân, hai là thương nghị với sự tình của công chúa Ninh An.
Cũng trách Triệu Hi Hằng trong óc Triệu Minh Tâm chứa đậu hủ.
Nàng khi bình yên vô sự rời khỏi Bình Châu, chỉ thèm mã bất đình đề về Tấn Dương, ngược còn ở tại Thanh Châu, lôi kéo Vương Viễn c.h.ế.t sống, bắt giúp rửa mối nhục. Nói Vệ Lễ g.i.ế.c vị hôn phu của nàng , còn khinh nhục nàng .
Triệu Minh Tâm ở trong cung nịnh hót đến hư đầu, cảm thấy hiện tại Đại Chu vẫn còn là Đại Chu hùng mạnh trong thời điểm tay bá phụ nàng , các phiên vương đều thần phục, nghĩ tới hiện nay thiên tử chỉ là để bài trí, huống chi chỉ là một công chúa như nàng chứ?
Nàng Vương Viễn vênh mặt hất hàm sai khiến, Vương Viễn chiếm cứ Thanh Châu nhiều năm, gì nhịn cái khẩu khí , vốn dĩ gây chuyện, chỉ tường an việc gì tiễn , kết quả Triệu Minh Tâm thật sự xem bản là con lừa ngoan ngoãn.
Vì thế Vương Viễn với Vệ Lễ, nếu công chúa Kính Thành đáng lẽ hoà mất tích, vì củng cố quan hệ bang giao giữa hai nước, bằng để công chúa Ninh An gả Cao Lệ, công chúa cũng sẽ nguyện ý vì quốc gia xuất lực.
"Mất tích?" Vương Viễn cũng thật sự trợn tròn mắt dối.
Quận thủ chần chờ về phía Vệ Lễ, "Chủ công, Cao Lệ ngày hôm mới tập kích Lộc Tràng của chúng , chúng thật sự còn tính đưa công chúa Ninh An hòa ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-24-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
"Đưa, đưa? Hàng xóm của chúng , Cao Lệ vương tuổi già tang thê, thật sự đáng thương."
"Truyền tin cho Vương Viễn, bảo đem đưa tới Bình Châu, tự hộ tống công chúa Ninh An qua Cao Lệ."
Quận thủ ẩn ẩn thấy, gương mặt của Thiên tử cách xa ngàn dặm xa cách mà đánh cho sưng thêm lên chút.Vệ Lễ để bụng tới mặt mũi thiên tử, thậm chí hôm qua còn nghĩ tới chuyện ấn đầu Thuận Hoà Đế thùng đồ ăn cặn. Triệu Minh Tâm là nữ nhi ruột của Thuận Hoà Đế, ấn đầu nàng thùng đồ ăn cặn, bốn bỏ năm, liền tương đương với ấn đầu Thuận Hoà Đế thùng đồ ăn cặn.
Đặc biệt Cao Lệ mấy ngày dám tập kích Lộc Tràng của Bình Châu, Vệ Lễ thù tất báo, mặc dù đánh quân coi giữ biên cảnh Nam Cao Lệ một trận nhưng vẫn cảm thấy đủ, dứt khoát đem Triệu Minh Tâm đưa cho Cao Lệ vương, để gia can thêm ngột ngạt.
Đưa cho một Hoảng Hậu tuổi trẻ mỹ mạo đơn thuần, tự giác thấy vị hàng xóm cũng tệ lắm, lấy ơn báo oán.
Triệu Minh Tâm trẻ thì đúng trẻ, mỹ mạo thì cũng mỹ mạo, đơn thuần ngu xuẩn, rốt cục là cái nào thì cũng khó phân biệt, về cần thương thảo.
Tiểu Đào ôm Triệu Hi Hằng tê tâm liệt phế gọi công chúa cả một buổi trưa, hạ nhân trong phủ quận thủ đều . Vệ Lễ, Vệ cẩu tặc chơi lớn, đoạt công chúa hòa Cao Lệ, công chúa Kính Thành, tay.
Tuy rằng thiên hạ chia năm xẻ bảy, chư hầu phục, nhưng trong lòng thường, phân lượng của hai chữ công chúa vẫn rõ ràng, tới liền thập phần cao cao thể với tới.
Xưng hô của quận thủ cùng quận thủ phu nhân đối với Triệu Hi Hằng, từ lúc bắt đầu là tiểu phu nhân, biến thành tiểu cô nương, biến thành công chúa.
Quận thủ phu nhân mềm lòng, tưởng tượng Triệu Hi Hằng cùng xấp xỉ tuổi với nữ nhi , rơi tỉnh cảnh như thế, nhịn bóp cổ tay thở dài. Cảm thấy nàng tuổi còn trẻ mà cuộc sống thật sự dễ dàng, tuổi nhỏ cha song vong, đưa tới hòa loại như Vệ Lễ đây đoạt lấy, cho nên trìu mến hơn nhiều.
Triệu Hi Hằng khi ăn no, rửa mặt, vùi trong chăn đệm ấm áp, thoải mái mà phát một tiếng than nhẹ.
Giống như ăn no ấm áp chút, cả chỗ nào cũng thoải mái.
Quận thủ phu nhân sợ nàng nhàm chán, cố ý đưa tới nhiều đồ chơi nhỏ, đạn lưu li, còn cửu liên bằng bạc.