Dây lưng màu đỏ buộc ở thắt lưng, siết chặt vòng eo đặc biệt mạnh mẽ rắn chắc.
Nàng nhịn bi thương trào lên, eo Vệ Lễ nhỏ như thế chứ ? Tuy rằng eo nàng hiện tại nhỏ hơn so với Vệ Lễ, nhưng đợi bụng phình lên, khẳng định sẽ to hơn ít, như áp lực nàng sẽ lớn .
"Sao ? Ta dùng gương của nàng, còn mất hứng?" Sự bi thương của nàng biểu hiện khá rõ ràng, Vệ Lễ tới, hạ thấp sờ sờ mặt nàng.
"Ta nghĩ đến sắp sửa bụng to lên, eo cũng biến thành thô lỗ khó coi , chút khổ sở." Triệu Hi Hằng vểnh vểnh môi, nàng thật sự khổ sở.
Mặc dù là chuyện hề xảy , nhưng nàng nhịn cứ tưởng tượng, càng tưởng tượng càng khó vượt qua.
Nàng vốn xinh nha!
Vệ Lễ dừng một chút, tuyệt đối nghĩ đến nàng sẽ vì chuyện mà phiền não, trong lúc nhất thời an ủi như thế nào. Hắn cũng hoa ngôn xảo ngữ, mấy lời hư tình giả ý, chỉ thể xoạch một phát gặm lấy một bên má nàng, "Không cả, ai dám nàng , liền c.h.é.m đầu ."
Vốn dĩ Triệu Hi Hằng còn đang suy nghĩ vơ vẫn, lời của xong, lập tức bật . Vệ Lễ giống như đây, hề an ủi .
Dù nàng cũng nở nụ , nở nụ chính là khó chịu , Vệ Lễ thả lỏng, cần thêm lời gì an ủi nữa.
"Ta , khó chịu , ngươi ." Triệu Hi Hằng đẩy đẩy , bảo mau .
Vệ Lễ lên, mang theo một bọc một đựng xiêm y, "Ta đây, nàng nhớ ít ngoài."
Hắn dặn dò một , mới khỏi hai bước, Triệu Hi Hằng bỗng nhiên gọi .
"Chờ , trở về một chút!"
Vệ Lễ lui về đến, nghi hoặc nghiêng đầu nàng.
"Ngươi đến gần chút, xổm xuống." Triệu Hi Hằng trán quấn vải thưa, vốn dáng vẻ điềm đạm đáng yêu, khuôn mặt nhỏ nhắn càng lộ vẻ mảnh mai, cho thể cự tuyệt nổi ý của nàng.
Vệ Lễ đến gần, xổm xuống.
Triệu Hi Hằng nắm tay , mặt Vệ Lễ cọ một chút đỏ lên.
Nàng kéo tay Vệ Lễ, lôi trong chăn, để xuống bụng nàng.
Hai má Triệu Hi Hằng ửng đỏ, chu miệng lên, "Cho sờ một chút đó, sờ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-203-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Vệ Lễ ngẩn ngơ giật , trong lúc nhất thời quên cả lời .
Nàng chút hổ, Vệ Lễ mà để ý tới nàng, "Không sờ thì thôi."
"Sờ chứ, sờ chứ ." Vệ Lễ liền vội vàng gật đầu, tay sờ sờ vùng bụng của nàng.
Bằng phẳng, dấu vết gì, nhưng ở bên trong đang dựng dục một sinh mệnh, hài tử của cùng A Đam.
A Đam nguyện ý giữ đứa nhỏ , nguyện ý sinh hài tử cho .
Hốc mắt Vệ Lễ bỗng nhiên chua xót, cúi đầu xuống dán má lên bụng Triệu Hi Hằng, rõ sẽ bất kỳ cái gì đáp , nhưng vẫn cảm thụ sự tồn tại của đứa nhỏ .
"Đã sờ cái gì ? Vẫn tới hai tháng." Triệu Hi Hằng động tác của cho da mặt đỏ lên, nhịn sẵng giọng với một câu.
Vệ Lễ thoáng qua hai má đỏ lên của nàng, đáy lòng dâng lên một cơn kích động và ý thức trách nhiệm nay từng , bảo hộ cho Triệu Hi Hằng cùng đứa nhỏ , đây là thê nhi của , là nhà của . Hắn cho bọn họ những gì nhất .
"Ta sẽ trở về nhanh thôi." Hắn dậy, nâng mặt Triệu Hi Hằng lên hôn một ngụm, đó nhấc bọc quần áo lên, đầu cũng chuyển, như một trận gió .
Triệu Hi Hằng theo bóng lưng , thầm một câu, "Thần thần thao thao."
Bình Châu sẽ tấn công, nàng hiện tại an an , sinh hoạt tương lai cũng bảo đảm, hài tử sinh sẽ phụ , cũng sẽ theo nàng lang bạt kỳ hồ.
Triệu Hi Hằng thở dài, xuống kéo chăn lên cao, thật .
Mấu chốt là về thể kiêng nể gì hành hạ Vệ Lễ, con của nàng cũng là dạng rộng lượng mang thù, Vệ Lễ bắt nạt nàng như thế nào, nàng sẽ trả về hết.
Không ỷ lúc còn tuổi trẻ mỹ mạo, yêu nồng nhiệt để hành hạ thì đến bao giờ?
------
Đoàn Tạ Thanh Úc đến thành Thiên Cương, thế cục mặt cho khiếp sợ, Lưu Hoán và Vương Viễn đang đánh túi bụi, g.i.ế.c đỏ mắt.
Hắn lúc liền quyết định, "Thay đổi tuyến đường, thành Bất Hàm."
Vốn dĩ cho rằng Lưu Hoán và Vương Viễn khống chế Bình Châu, tính lấy lợi ích để giao đổi, chủ yếu đổi A Đam . hai hiện tại khó thành cơn gió gì, trong lòng mơ hồ bất an, Vệ Lễ thật sự liền khinh địch như ? Nhường ba thành trì? Đây chỉ sợ giống tác phong của .