Người đều tụ đến giáo trường Đông doanh, từ xuống, đầu đen nhánh mênh mông, Vệ Lễ ở xuống, thấy sót một cái gì.
Mọi đều cho rằng sẽ theo thường lệ cổ vũ sĩ khí, nghĩ Vệ Lễ đạp lên mặt trống, .
"Lưu Hoán cùng Vương Viễn liệt kê năm tội danh của , các ngươi đều đúng ?"
Người phía ai dám đáp, Vệ Lễ nhíu mày, "Nói chuyện."
Lúc mới cùng kêu lên, "Nghe ."
"Các ngươi tin ?"
"Không tin!" Mọi cùng kêu lên, chỉ mỗi điều thứ nhất thôi đáng trời tru đất diệt, bọn họ cho dù , cũng dám tin.
"Trừ một điều cuối cùng, điều gì lão tử cũng , sẽ sợ thừa nhận. Một điều cuối cùng lão tử , Cao Lệ là cái thá gì mà đáng để cho hợp tác?"
Vệ Lễ phun một ngụm khẩu khí, bực bội mấy ngày nay tan một chút.
Đánh thì đánh, cũng sợ, nhưng thể để cho đổ chậu phân lên đầu .
Sau khi Vệ Lễ xong, là một trầm mặc lâu dài, tất cả đều cho rằng còn lời , vẫn luôn chờ.
"Nhìn cái gì, đều tan, cút về thao luyện." Vệ Lễ đảo qua bọn họ, thấy bọn họ chút cử động, vì thế bước chân đang , trở trách mắng.
"Hết, hết ?" Phía bàn luận xôn xao.
"Còn cái gì? Hiện tại nếu đây níu chặt lỗ tai các ngươi bảo là cố gắng đánh cho , cố gắng đánh cho giỏi, nhất định thể đánh thắng? Đánh thắng thịt ăn ? Nằm mơ thôi, ngay cả đánh Cao Lệ còn đánh cho các ngươi để động viên, còn ở đó mà để ý ai ? Đã thể đè đánh bọn chúng rớt răng một , hai , thì liền cố thể đánh hứ ba, thôi, tan !" Vệ Lễ mắng xong nhấc chân .
Người lúc mới thưa thớt tản .
"Vậy thể thắng ?" Có những lời của Vệ Lễ dắt cho lọt trong sương mù, chút đoán .
"Chắc thể, dù Cao Lệ hiện tại phân thành hai nửa , nửa bên chỉ lớn hơn bên chút thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-187-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Ở Đan Đông cần nhiều binh mã để thủ, cho nên lượng binh lính phân bố đến Phú Dụ cùng Bình Nhưỡng khẳng định sẽ nhiều .
Vệ Lễ lệnh cho Dương Trạch Lạp mang tám vạn quân Đông doanh đến Phú Dụ nghênh chiến, Trần Nhược Giang mang bảy vạn quân Nam doanh đến Bình Nhưỡng nghênh chiến, thì dẫn theo hai mươi vạn quân đến đóng quân tại gần thành Đan Đông.
Tất cả kinh hồn táng đảm, hai bên Lưu Hoán và Vương Viễn cơ hồ móc hết bộ lực lượng của hai châu Thanh Châu và U Châu , thề nhất quyết bắt Bình Châu, binh mã trưng đến 40 vạn.
Năm đó Triệu Tinh Liệt ứng chiến với Tiên Bi, binh lực cả nước cũng chỉ mới đến 80 vạn.
Dương Trạch Lạp hàng năm chèn ép, nôn nóng cầu thắng lập công, khi đánh trận tinh thần liều mạng của Vệ Lễ, mỗi đánh nếu đuổi đối phương chạy tít về doanh trướng thì bao giờ thu binh. Trần Nhược Giang tất nhiên cần , bởi vì thường xuyên giúp Vệ Lễ thu xếp nhiều chuyện, nên khi việc luôn vững vàng. Hai phe giao thủ với Cao Lệ đều hơn phân nửa là thắng .
Cao Lệ nghĩ đến Vệ Lễ thèm dồn sức đối phó bên liên quân của Lưu Hoán và Vương Viễn bên , mà ngược bỏ nhiều như để đối phó , đánh đến chút xuống đài .
Bên thành Đan Đông, hai Lưu Hoán và Vương Viền ai chịu dẫn đầu động thủ, sợ động thủ thì tổn thất thảm trọng, chỉ mấy trò đánh quấy rối nho nhỏ với Vệ Lễ.
Thỉnh thoảng cũng phái tiến đến khiêu chiến, nhưng luôn luôn chịu xuất binh quy mô lớn, hai phe đều kéo dài cả nửa tháng .
May mà còn tên Triệu Minh Cẩn coi tiền như rác, nguyện ý bỏ tiền cấp lương thảo cho hai .
Lưu Hoán và Vương Viễn đem lương thảo chia mỗi bên một nửa, đặt ở doanh địa của từng bên, tuy là quan hệ hợp tác, nhưng cũng tín nhiệm lẫn .
Phía thành tiếng mắng chửi cực kỳ khó , đổi nếu như là Vệ Lễ của , dự đoán sớm mở cửa thành chặt mấy mảnh. đại khái là sách sáng suốt, Vệ Lễ bây giờ bờ thành tướng lĩnh quân địch đang dắt ngựa rong địch ở bên , chậm rãi nhặt mấy hòn đá tường thành lên.
"Từng thấy b.ắ.n tên ?" Hắn hỏi Tống tướng quân.
Tống tướng quân lắc đầu.
Vệ Lễ chút khiêm tốn khoe khoang, "Thiện xạ." Sau đó lấy đà, ném một hòn đá cầm trong tay xuống phía .
"Chát" một tiếng, đập trúng đầu của đối phương.
Tống tướng quân kinh ngạc, tường thành cao ít gì cũng ba trượng, Vệ Lễ thể ngắm chính xác như , lực đạo cũng vẻ nhỏ.