Đương nhiên Bình Châu cách khá xa, táo bạo của  tất nhiên  thể phát tiết đối với Vệ Lễ, cho nên Triệu Minh Cẩn cách gần đó liền gặp họa .
Oan  đầu, nợ  chủ, chuyện  là do Triệu Minh Cẩn khơi mào , lửa giận cũng nên do  dập tắt.
Triệu Minh Cẩn  tức đến đổ bệnh   giường một thời gian mới  lên, liền   Khương Tố  đoạt một quận của ,  nổi nóng đến  ngã bệnh,  miệng nổi đầy vết bỏng rộp lên.
Thành trì còn  của    còn nhiều lắm.
Vệ Lễ   gì cũng chiếm cứ cả một châu, đại hôn của , các châu ngại đụng chạm , nên đều tỏ vẻ hữu hảo, cũng sôi nổi đưa hạ lễ đến, chúc  cùng phu nhân trăm năm hảo hợp.
Lễ vật vẫn  khóa  khố phòng, chìa khóa vẫn giao  trong tay Triệu Hi Hằng, hiện tại nàng trở nên càng thêm giàu .
Sáng sớm ngày tổ chức hôn lễ, Vệ Lễ mặc dù là tân lang, vốn  cần tự  nghênh đón tân khách, nhưng   xuất hiện ở  cửa phủ.
Chư vị tân khách  bao giờ  thịnh tình tiếp đãi như thế, cả đám thụ sủng nhược kinh, nơm nớp lo sợ, miệng  cứng đờ  Vệ Lễ  chúc mừng.
Vệ Lễ trong bộ hỉ phục tân lang đỏ rực vô cùng tươi  tuấn tú, đặc biệt hôm nay còn là tân lang, thần thái rạng rỡ sáng láng, càng thêm sáng sủa tươi .
"Ngươi,  mời ." Hắn ôm vai  ở cửa, giống như tân lang, hoặc như tên đòi nợ , kéo lấy cổ áo Tống tướng quân.
Tống tướng quân  nghĩ đến  cùng Vệ Lễ   đến như , cũng  sượng sùng, vội vàng lấy từ trong lòng  thiệp mời của , "Đây, đây, chủ công."
Vệ Lễ gật gật đầu, "Vào  ."
Tống tướng quân đang cất bước   ,   Vệ Lễ nắm chặt cổ áo một phen, "Chữ   mời  ?"
"Đẹp, lắm." Tống tướng quân vội gật đầu.
Vệ Lễ tựa hồ  hài lòng đối với câu trả lời của , khóe miệng kéo  nụ , "Ừ, phu nhân chủ công các ngươi tự tay  đó."
Những  xếp hàng phía  Tống tướng quân vội vàng đoan chính cẩn thận nâng  mời trong tay lên, tỏ vẻ cung kính.
Vệ Lễ thấy , gật gật đầu, tỏ vẻ  lòng.
Bình Châu vì là nơi tạp cư của nhiều dân tộc, phong tục kết hôn của mỗi dân tộc đều khác , cho nên cũng đề   nhiều hình thức đại hôn, nhưng trong đó, đại hôn của Hán tộc là đặc biệt tinh xảo long trọng.
Cho đến khi hoàng hôn, xe hoa đón dâudu hành một vòng dọc theo con phố chính của thành Bất Hàm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-172-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Vệ Lễ cưỡi ngựa   xe hoa, thị nữ  theo thị vệ tiêu sái ném tiền  bốn phía mỗi khi  đến ngã tư đường.
Triệu Hi Hằng dùng quạt lông che mặt, mang   hôn phục hoa lệ nặng nề,  theo bóng lưng Vệ Lễ ở phía .
Hắn  đột nhiên  đầu , hai  ánh mắt giao hội.
Lưng Vệ Lễ dựng thẳng tắp, khi nghiêng  liền bày  sống mũi cao thẳng, cùng đường cong gương mặt sắc bén vô cùng nhuần nhuyễn.
Hắn  thích hợp với xiêm y lộng lẫy diễm lệ như , xiêm y của   thêu biên chỉ vàng, cùng với ngọc bội đinh đương   nổi bật lên phảng phất như một vị thần linh cao  thể với tới.
Ánh mắt hai  chạm ,   hẹn mà cùng nhanh chóng dời , trái tim nhảy bang bang.
Triệu Hi Hằng dùng quạt lông che mặt, trong lòng bàn tay  chút ướt mồ hôi.
Rõ ràng, rõ ràng bình thường hai     cũng   cảm giác kịch liệt dị thường như .
Nàng che mặt len lén  xem bốn phía, đại khái là do bên đường đang vung tiền, cho nên dân chúng đều  , tiếng hoan hô nhiệt liệt lẫn  tiếng tiền vàng rơi xuống cạnh xe hoa linh đinh lang đang, tơ lụa đỏ rực đeo đầy theo con phố, trong lúc nhất thời  nàng mê .
Bầu  khí  náo nhiệt lên,  thể kéo   đắm chìm  trong  khí vui sướng.
Đại khái  lẽ là do bầu  khí vui mừng như , cho nên nàng  Vệ Lễ mới  thể tim đập tăng tốc , Triệu Hi Hằng vỗ vỗ ngực, tự  với  như .
Đây là  đầu tiên nàng  một hôn lễ  đắn của đời , cũng  khả năng là  duy nhất trong đời  của nàng.
Có tiểu nữ nào   gả cho   thích và  trải qua một đại hôn vô cùng náo nhiệt.
Nàng ngày đó  khi  xe ngựa từ Tấn Dương rời ,  giống gả cho , giống  xua đuổi  hơn.
Tuy  thể hiện tại nàng gả cho   tính là thích, nhưng hôn lễ vô cùng náo nhiệt là , thật  vô cùng,   gì tiếc nuối .
Nàng sờ sờ điểm tâm căng phồng trong tay áo,  lặng lẽ đưa mắt  Vệ Lễ.
------
Khi thị nữ trang điểm cho nàng, Vệ Lễ  mặc hỷ phục xong , tiến   lên  giường nhỏ  nàng.
Trước khi bước trang điểm cuối cùng là bôi son, hỉ nương lột cái trứng gà đỏ cho nàng ăn.