Vệ Lễ  thể nửa đêm bò lên đệm nàng, bóp cổ nàng,   nếu  ấn đầu nàng  bếp lò cũng     khả năng.
Lão súc sinh  mắt , độ hảo cảm của  trong lòng   tuột xuống  âm, ngay cả Triệu Minh Tâm còn đáng yêu hơn so với .
Muốn tắt lửa than hả......
Triệu Hi Hằng đầu choáng váng não trướng, cột sống đầy mồ hôi lạnh, xoay  túm một cái bình nước  bàn, tưới lên đống than tưới.
"Xèo xèo ~"
"Xèo xèo ~"
......
Phía  lửa vẫn còn nhưng bởi vì than ở mặt   ướt, cho nên khói đen cuồn cuộn bốc lên.
"Triệu Hi Hằng, ngươi  bệnh ?!" Vệ Lễ  khói đen tán  đầy phòng hun cho sặc đến khụ khụ mấy hồi.
Gương mặt kh*ng b* như trong chuyện xưa thật hiếm khi mà   biểu tình sụp đổ.
Đại để là động tĩnh nên trong quá lớn, tỳ nữ gác đêm bên ngoài bừng tỉnh, thấy khói đen vùn vụt bốc  từ kẹt cửa, các nàng lập tức kinh hãi.
"Mau, mau  bẩm báo cho quận thủ cùng phu nhân!"
Vài  luống cuống tay chân mới định chạy đến cạy cửa , thì cửa liền  "Phanh" một tiếng đá văng.
Vệ Lễ xách theo cổ áo Triệu Hi Hằng, đầy mặt sát khí mà từ phòng trong  .
Gió lạnh sưu sưu thổi từ bên ngoài , Triệu Hi Hằng  lạnh đến cả  run rẩy lẩy bẩy,   nước mắt   giả, là nước mắt thật tình chảy .
Quá lạnh.
"Thế nào, hiện tại  sợ ?" Vệ Lễ hiện giờ hận  thể b*p ch*t nàng.
"Chủ công,  thật sự   cố ý, ô ô ô." Nàng  đến cực kỳ đáng thương, nhưng nước mắt chảy nhòa  gương mặt nhỏ bám bụi than đen thui,  như thế nào cũng      cảm giác hoa lê đái vũ.
Trong lòng nàng  đem Vệ Lễ quất xác ngàn vạn roi .
Nếu   tên súc sinh  nửa đêm ngủ   kêu nàng dậy tắt bếp lò, sự tình    thể biến thành như vầy?
Mấy tì nữ đầy kinh nghiệm  sẵn bên ngoài đều là bài trí ? Còn dùng tánh mạng uy h**p nàng, phi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-15-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Vệ Lễ bóp lấy mặt nàng một phen.
Quận thủ cùng quận thủ phu nhân ở chỗ cũng  xa, hai  đang ngủ say,    bẩm báo bên Vệ Lễ đang náo loạn  xách nước, bọn họ vội vàng khoác xiêm y một đường chạy tới, búi tóc cũng tán loạn.
Quận thủ vội vàng ôm quần áo trong tay đưa cho Vệ Lễ phủ thêm.
Quận thủ phu nhân đang khoác một cái áo khoác, trong lòng n.g.ự.c  ôm một cái, là loại áo khoác lông thú màu tím đen, lông bên ngoài mềm mịn bóng mượt, thoạt  giá trị xa xỉ,  tựa hồ  ấm áp, Triệu Hi Hằng đang mặc áo lót đơn bạc nhịn    nhiều một chút.
Thứ , Tấn Dương hình như  .
Quận thủ phu nhân tiến lên,  khoác thứ  lên  vai Triệu Hi Hằng, "Đi quá vội vàng, thần phụ mang theo áo khoác của chính , tiểu phu nhân đừng ghét bỏ." Quận thủ phu nhân  chuyện một chữ  một chữ cắn đến rõ ràng, lúc đầu Triệu Hi Hằng  phát giác.
Nửa đường   Vệ Lễ giơ tay ngăn trở,  khoác áo khoác của  xong, lạnh lùng  về phía quận thủ phu nhân, "Nàng  lạnh,  cần."
Đôi mắt Triệu Hi Hằng vốn dĩ đang lấp lánh tỏa sáng tràn ngập chờ mong, trong nháy mắt tối xuống, Vệ Lễ thật  nó là tên súc sinh!
"Đã  sai mà còn  mặt mũi đòi áo khoác lông chồn? tr*n tr** cho lạnh c.h.ế.t ngươi ." Vệ Lễ  bổ thêm một câu.
Quận thủ phu nhân cũng do dự, ánh mắt qua qua   giữa Triệu Hi Hằng cùng Vệ Lễ, tiểu phu nhân tuổi còn nhỏ, chắc chắn là chịu lanh  nổi, trời Bình Châu lạnh như thế , chủ công cũng quá mức nhẫn tâm.
Quận thủ kéo kéo vạt áo bà, lắc đầu, ý bảo bà đừng đắc tội Vệ Lễ.
"Còn nữa, ai là tiểu phu nhân?" Vệ Lễ đầu phản ứng , nghiêng đầu âm trắc trắc hỏi.
Quận thủ phu nhân  chút hoảng, vội vàng quỳ xuống  giải thích, "Dạ, thỉnh chủ công thứ tội, thần phụ ngu  vô tri......"
"Thuộc hạ cùng nội tử ngu xuẩn vô tri,  thông hiểu tâm ý chủ công, tự chủ trương, thỉnh chủ công cho hai  chúng thần cơ hội bồi tội."
Quận thủ là một nam nhân tự giác,   thể để cho tức phụ  gánh một , vì thế hai phu thê cùng sóng vai  quỳ xuống.
Hai  cúi xuống đến cực thấp, vội vàng thỉnh tội nhận sai, cũng  dám  xin Vệ Lễ trừng phạt, chỉ xin  cho cơ đoái công chuộc tội.
Dựa  tính cách Vệ Lễ, nếu bọn họ thật sự   lời thỉnh phạt, Vệ Lễ đại khái sẽ lập tức nhướng mi,  đó , "Trách phạt hả,  kéo   ngoài đánh c.h.ế.t ."
"Còn   chuẩn  phòng?" Vệ Lễ xoa xoa giữa mày, giữa trán của  cứ ân ẩn đau.
Nháo đến bây giờ,  lăn lộn Triệu Hi Hằng như , hiện tại cơn bạo nộ của  thật vất vả mới khống chế .
Có áp lực liền  động lực, quận chủ Tập An   sắp xếp   chuyện  , cũng  an bài hai  ở cùng một chỗ nữa.