"Tôm."
Sau đó Vệ Lễ  cúi đầu bóc tôm,  thường ngày  thích ăn mấy con  vỏ , bởi vì quá phiền toái.
Hắn ngắt bỏ đầu tôm,  tay dính đầy vệt tương ướp, nhíu nhíu mi,  tôm  vỏ  chi  ?
Sau khi đem con tôm thịt trắng nõn lột xong, còn chấm chấm chút nước canh,  đút cho nàng.
"Còn gì nữa ?"
"Còn  ăn tôm, còn cá nữa." Vệ Lễ  thích ăn cá tôm, bởi vì chuyện bóc vỏ lựa xương quá phiền toái, Triệu Hi Hằng   rõ ràng điểm .
Thừa dịp  thể giày vò  liền giày vò một trận, ai bảo     miệng mà  dùng đàng hoàng?
"Triệu Hi Hằng, ngươi thật là phiền phức." Vệ Lễ oán trách một câu,  đó tiếp tục bóc tôm cho nàng.
Bụng  rột rột lên một tiếng, gương mặt trắng trẻo gần như tái nhợt của   vài phần  hổ.
"Nà." Nàng nâng tay, cầm một con tôm thịt của  chia cho .
Lông dê cũng mọc    dê,  nô dịch  khác lâu lâu một chút thì  cho chút xíu ngon ngọt, Vệ Lễ vẫn  dễ dụ .
Ăn xong con tôm Triệu Hi Hằng đút, Vệ Lễ càng bóc tôm hăng say hơn.
Tạ Thanh Úc ở sân viện cách vách, vốn dĩ Vệ Lễ   ý định đưa  hầu hạ gì cho , định để cho  tay  hàm nhai, nhưng Vệ Lễ nghĩ thầm   rộng lượng,  thể hẹp hòi như ruột gà  , vì thế nên chọn hai cung nữ bên cạnh Triệu Hi Hằng đưa qua.
Hai   đều đặc biệt  nhiều,  đặc biệt hoạt bát.
Cho dù  cần Tạ Thanh Úc hỏi, hai  cơ hồ cũng  thể giũ hết tất cả chuyện trong cuộc sống bình thường của Triệu Hi Hằng cùng Vệ Lễ .
Tạ Thanh Úc đang dùng cơm, hai thị nữ mỉm   , cho đến mức  cho da đầu  run lên.
"Lang quân là bằng hữu của phu nhân đến từ Tấn Dương ? Cho nên chủ công mới đối với ngài khách khí như  ?"
Tạ Thanh Úc nghĩ nghĩ, gật đầu, "Xem như  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-149-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
"Chủ công , nếu như ngài  bất cứ nhu cầu gì, liền bảo chúng   cách vách tìm phu nhân  một tiếng, tiền bạc   trong phủ đều là phu nhân quản."
Từng tiếng phu nhân thản nhiên như thế  như cắm đao  trong lòng Tạ Thanh Úc, nhưng   trong phủ do Triệu Hi Hằng quản tiền,  nhịn   hỏi, "Chủ công các ngươi cùng..." Hắn dừng một chút, "cùng phu nhân các ngươi, tình cảm   ?"
Nói đến cái , các nàng liền vội vàng gật đầu, "Tự nhiên là ."
"Chủ công tuy rằng hung dữ, nhưng đối với phu nhân   , phu nhân  cái gì cũng ."
Vệ Lễ hung dữ     ,   thả Triệu Hi Hằng , Tạ Thanh Úc  cũng   .
"Phu nhân cũng đối với chủ công  ; mỗi tháng đều  xiêm y cho chủ công."
Tạ Thanh Úc đau lòng một trận, Triệu Hi Hằng  nuông chiều từ bé,  từng đụng chân đụng tay đến chuyện nữ công cho ai,  mà bây giờ   xiêm y cho Vệ Lễ,  thể thấy  là thật lòng thích Vệ Lễ .
Nhớ tới hôm qua Triệu Hi Hằng miêu tả về Vệ Lễ, nàng theo bản năng ủng hộ Vệ Lễ,   dễ  chuyện. Nếu   Vệ Lễ chỉ đối  với  nàng, thì   cảm giác của nàng về    sai lệch với  khác nhiều như  ?
Đó là lưỡng tình tương duyệt,    thể mang A Đam  đây ?
Thị nữ  chuyện cũng  suy nghĩ quá nhiều, Triệu Hi Hằng tự   xiêm y  là kêu   xiêm y cho Vệ Lễ, cũng là  xiêm y.
Thông tin tập hợp ,  ngược  trở thành ác nhân. Tạ Thanh Úc  chút suy sụp, cơm cũng  ăn nổi, bảo  thu dọn , còn  thì một   yên lặng.
Bên  đêm khuya một  cô đơn, bên  Triệu Hi Hằng  ăn xong cơm tối, Vệ Lễ dùng khăn ướt lau tay lau mặt cho nàng,  đó dỗ dành nàng ngủ.
"Ngươi  ăn cơm ." Nàng  chút buồn ngủ, nhưng còn nhớ rõ Vệ Lễ tối nay  cơm, mơ mơ màng màng đẩy  .
"Ta  đói bụng, đừng bận tâm dư thừa." Vệ Lễ vỗ vỗ phía  lưng nàng, ôm nàng  trong ngực.
Nếu    đói bụng, thì Triệu Hi Hằng cũng  quản  nhiều, đêm cuối xuân vẫn  chút lạnh,   chủ động đưa  đây cho nàng sưởi ấm,  nàng  đẩy  bên ngoài chứ ?
Hai  giống như  ai ý thức , nửa tháng , bọn họ vẫn tách  ngủ , mỗi  một cái chăn. Sau  ngẫu nhiên sáng dậy sẽ phát hiện hai  ngủ cùng ổ chăn với . Đến bây giờ,  tự động ngầm chấp nhận cả hai đều  trong một cái mền .
Khi Triệu Hi Hằng tỉnh , Vệ Lễ chủ động khoe khoang với nàng, mang theo chút ý  tranh công, "Cái tên Tạ Thanh Úc ,    g.i.ế.c , cũng   nhốt ,  mời  ở trong sân viện cách vách chúng   ."
"Hử ?" Triệu Hi Hằng đang mơ mơ màng màng, hiện tại nháy mắt trở nên thanh tỉnh, Vệ Lễ đột nhiên trở nên  bụng rộng lượng, hôm  cũng mới tức giận vì Tạ Thanh Úc đây mà.