Triệu Hi Hằng liền kêu lên hai tiếng, thế giới hiện thực luôn luôn đầy sắc màu sức sống hơn ảnh phản chiếu trong gương.
Vệ Lễ buông mi mắt , móng tay tu bổ mượt mà móng tay của nàng đang bấm lên  thịt  ,   quan tâm, chỉ là tay  đang chế trụ phía  lưng Triệu Hi Hằng liền ép nàng về phía chính  bên . Tay trái  xoa xoa  trán Triệu Hi Hằng, "Kiên nhẫn một chút nữa."
"Đau." Nước mắt Triệu Hi Hằng sắp   ấn  , nàng  nhịn , tùy ý nước mắt rớt xuống, giọng   mềm mại nũng nịu hơn.
Vệ Lễ thả nhẹ lực, buông lỏng tay.
Nước mắt Triệu Hi Hằng liều mạng tuôn  bên ngoài,  đến nước mắt như mưa, "Ta về    thoa nữa." Chất giọng rấm rứt nức nở của nàng  cho Vệ Lễ nới lỏng tay,  hức hức thêm hai tiếng,  thể về  liền  cần bôi thứ  nữa .
Vệ Lễ   chuyện, chuyển ánh mắt từ trán của nàng, từng tấc một dời đến miệng của nàng.
Rất đỏ mọng,    bôi mấy thứ linh tinh .
Triệu Hi Hằng đang rơi nước mắt phát hiện  thích hợp, ánh mắt của    giống như sói thấy thịt, sắp  chằm chằm đến thủng một lỗ  mặt nàng luôn .
Vệ Lễ mắt một mí, khi con ngươi buông xuống, mị đến phát hoảng, Triệu Hi Hằng  thấy run b.ắ.n cả .
Nàng lui về phía , tay  Vệ Lễ ngăn ở phía  lưng nàng  cho nàng động, còn   tiến gần .
Khi Vệ Lễ thật sự ôm một , khí lực  lớn, Triệu Hi Hằng  thoát .
Hắn  híp híp mắt, từng chút tiến  gần, gương mặt nhọn tươi   một chút một chút gần sát , thậm chí hô hấp đều mang theo  ái  nóng rực, Triệu Hi Hằng     cái gì .
...
Trên đầu nàng còn đang thoa thuốc mỡ lạnh man mát, cái cục u xanh xanh tím tím giờ chắc đang bóng loáng thêm , chắc hẳn  thể nào  mắt, nhưng dù như  Vệ Lễ cũng  hạ miệng cho ,  thật đúng là cái đồ súc sinh mà.
Kỳ thật Triệu Hi Hằng   quá để ý, bộ dáng nhan sắc của Vệ Lễ  vô cùng, hôn một cái cũng  lỗ. Nàng thậm chí  khi  hòa   chuẩn  cho tình huống  nhất là  cùng cái lão Cao Lệ vương sắp 60 tuổi  sống uổng mấy năm phu thê , nên tư sắc  của Vệ Lễ, xem như  là niềm vui ngoài ý .
Ăn ngay  thật, Vệ Lễ còn dễ  hơn nhiều cái đám nam sủng của biểu cô mẫu nàng.
Hơn nữa, nàng   đến  cảnh  , còn  c.h.ế.t  sống nỗ lực bảo vệ trinh tiết, mỗi ngày gào lên, "Ta  ,   ,   thể, ngươi đến gần ,  liền  chết!" Thật nghĩ thôi  thấy  thích hợp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-122-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
 mà Vệ Lễ  mới ấn đầu nàng bôi thuốc, cái   nàng   cao hứng.
Dựa  cáu gì ngươi  bôi thuốc cho  liền bôi,  hôn  liền hôn?
Không !
Triệu Hi Hằng  thể cảm giác , bàn tay Vệ Lễ dán  lưng nàng cũng  yên, thậm chí  chút phát run.
Tuy rằng sắc mặt  bình tĩnh, thậm chí động tác cúi  tới đây  thể  là quen thuộc, nhưng Triệu Hi Hằng vẫn ,   bản chất  thể nào chạy khỏi con hổ giấy, chỉ cố ráng chống đỡ thôi.
Nàng dám cam đoan, nếu như  giống   , đột nhiên nhào  gần,  còn  thể sợ tới mức chạy trốn.
Đôi mắt Triệu Hi Hằng  nhấc lên, con ngươi sáng ngời trong suốt .
Nàng vịn lấy cánh tay Vệ Lễ, thắt lưng thẳng lên, lập tức nhướng  về phía , dừng  ở chỗ chỉ cách môi   tới nửa tấc, hai  hô hấp giao triền, nàng chờ Vệ Lễ chấn kinh nhảy văng ,  đó như chạy trối c.h.ế.t y như  ,  đó nàng sẽ ở  lưng   một trận.
Vệ Lễ    lui về phía , thậm chí nhướng mắt lên, thản nhiên  nàng một chút, lông mi  thật dài quét lên  gương mặt Triệu Hi Hằng, trong con ngươi đen nhánh mang theo châm chọc.
Triệu Hi Hằng bỗng nhiên ý thức   ,  kịp   phản ứng gì, Vệ Lễ liền đưa tay chụp lên ót nàng, ép   đây.
Triệu Hi Hằng  đầu sang một bên, môi Vệ Lễ dừng ở  má nàng.
Hắn nắm cằm Triệu Hi Hằng, chuyển mặt nàng  trở ,  đó hôn mạnh lên  môi nàng.
Con  nó, đây  gọi là hôn, cái  gọi là đập, Vệ Lễ dựa  sức lực mạnh mẽ, miệng hai  nện   .
Triệu Hi Hằng chỉ cảm thấy cánh môi hai  ép chặt  , môi của nàng còn dường như  rách ,  mùi m.á.u nhàn nhạt.
Đau quá, bàn tay nàng chống lên n.g.ự.c Vệ Lễ, đẩy đẩy ,  chẳng những  buông , ngược  ôm càng chặt hơn chút, thậm chí    thấy khó thở.
Vệ Lễ cũng cảm thấy  thích hợp, hình như  bức tranh đó cũng   vẽ như , nhưng hôn thì cũng  hôn ,  thể tách , vì thế thử thăm dò, hé răng cắn cắn môi nàng một chút xíu.