Giang Thái Thái , thực đáy núi , một huyệt mộ.
Bà cảm thấy hũ đựng cốt của chồng bà và cụ tổ Trần, cuốn trôi huyệt mộ đó.
Trong đầu lập tức hiện lên hai chữ: hải táng.
Thời Minh, vùng ven biển từng ban hành 《Lệnh Hải Táng》, quy định chính thức, những gặp nạn biển " mang quan tài lên bờ, táng ngay biển".
Ở một vùng, tin rằng những gặp nạn biển, linh hồn của họ cũng sẽ ở biển cả. Nếu chôn cất trong đất liền, linh hồn sẽ trọn vẹn, thể đầu thai.
Trong hình thức hải táng thông thường, nghi thức cũng đơn giản.
Đầu tiên, chọn một ngày trời quang.
Hải táng kỵ nhất là giữa trưa. Dương hỏa đốt hồn, giữa trưa dương khí thịnh nhất, hồn phách khó mà yên nghỉ.
Tiếp theo là kỵ thời tiết mưa bão. Trời giận chớ táng, dễ chọc giận thủy thần, chiêu mời sóng gió tai họa.
Sau khi chọn ngày , chuyển quan tài lên thuyền, để thuyền tự do trôi biển.
Đợi đến khi gió lặng sóng êm, mặt biển tĩnh lặng, thì nghĩa là đến nơi thích hợp.
Người sẽ thả quan tài hoặc hũ đựng cốt xuống biển.
Nếu gặp "nghịch lãng thôi quan" (quan tài trôi ngược dòng), lập tức dừng nghi thức và đốt hương tạ tội. Đây là điềm báo vong hồn rời , cưỡng ép hạ táng sẽ gây "hồi sát".
Nếu việc suôn sẻ, thì đợi quan tài trôi ba khắc (45 phút), nhà thể trở về.
Quan tài kỵ hướng về quê hương. Hồn về ngóng quê, nếu sẽ hình thành "vọng hương hồn", đêm đêm gõ cửa quấy rầy gia đình.
Sau khi về nhà, trong vòng bảy ngày, nhà ăn hải sản, trong vòng bốn mươi chín ngày kỵ câu cá ở vùng biển hạ táng.
Như , hải táng mới coi như thành viên mãn.
còn một kiểu hải táng khác, khác biệt.
Một nơi hung sát (như hải nhãn, ám tiêu) cần dùng sống đặc biệt để trấn yểm, hải táng trở thành một phần của nghi thức phong ấn.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Cuốn 《Nam Hải Chí Quái》 thời Minh ghi chép, đội thuyền Trịnh Hòa từng chôn những kẻ phản loạn ở vùng biển "Bất Quy Đảo", dùng huyết tế để xoa dịu oán khí của long huyệt đáy biển.
Hải táng thông thường, hầu như huyệt mộ.
Kiểu xây mộ chuyên dụng đáy biển như Giang Thái Thái , chắc chắn là trường hợp thứ hai.
Người chôn xuống, là vật trấn, cũng là vật tế. Mục đích, là trấn giữ một thứ gì đó vô cùng đáng sợ đáy biển.
Để thể hiện thành ý, Trần gia đặc biệt để Trần Viễn Chương theo chúng xuống biển, còn chủ động chuẩn đầy đủ tất cả những thứ cần thiết để xuống biển.
Khi đeo bình dưỡng khí nhảy xuống, tim vẫn còn đập thình thịch.
Con đối với biển cả, luôn một cảm giác sợ hãi khó hiểu.
May mắn , hôm nay thời tiết , trời nắng.
Ánh nắng chiếu xuống mặt nước, chiếu sáng thế giới đáy biển như một thủy cung.
Vô đàn cá bơi lội xung quanh, những rặng san hô lấp lánh như một thế giới cổ tích.
và Tống Phi Phi lặn xuống, kinh ngạc Trần Viễn Chương.
Bơi giỏi thật đấy!
Nhìn kìa, vèo một cái vọt lên một đoạn dài. Cứ như tự bơi, mà thứ gì đó hút .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/full-he-liet-luc-linh-chau-44-truyen-linh-di-hien-dai-hai/chuong-392-boc-nham-mo-thai-cong-8.html.]
Anh thậm chí còn hiệu cho chúng .
Ghê thật, tay bận hiệu, động tay chân mà vẫn lặn nhanh như .
Ơ?
Đù?! Không !
Thằng ngốc dòng chảy ngầm cuốn !
Không kịp suy nghĩ, liều mạng bơi tới, vươn tay nắm lấy cổ chân .
Một luồng sức mạnh lớn truyền đến từ tay, gần như kéo trật khớp tay .
dùng hết sức bình sinh kéo Trần Viễn Chương, thể cảm nhận rõ ràng dưỡng khí trong bình dưỡng khí của đang giảm nhanh chóng.
Tống Phi Phi bơi đến bên cạnh , nhanh chóng hiệu cho .
đại khái hiểu ý của cô .
Gặp dòng chảy ngầm , dựa kéo thì thể kéo ngược Trần Viễn Chương , tìm cách cắt dòng nước. Nếu bản cẩn thận dòng chảy ngầm hút , thì cố gắng bơi ngang, mới cơ hội bơi khỏi dòng chảy ngầm.
Tống Phi Phi thấy hiểu ý cô , xung quanh một chút, bơi sang một bên nhấc một tảng đá to bằng cái đầu, giơ tảng đá lên tiếp tục bơi lên phía chúng .
Sau đó...
Cô và tảng đá, "vèo" một tiếng cùng cuốn dòng chảy ngầm. Hơn nữa tảng đá đó còn đập eo , khiến cũng đập thẳng dòng chảy ngầm.
"Đệt mợ!"
chỉ kịp phun hai bong bóng, cả như ném một cái máy giặt khổng lồ.
Bình dưỡng khí sắp cạn .
dường như đang ở trong một vùng tăm tối, thứ xung quanh đều khiến thở nổi.
Phía xa xăm, dường như ẩn hiện một tia sáng, cơ thể theo bản năng bơi về phía tia sáng đó.
"Hồng hộc!"
kinh ngạc phát hiện, tia sáng mà nắm là một chiếc thuyền.
Thuyền nhỏ, đủ chỗ cho hai ba . Thân thuyền màu xám trắng, dựng lên dày đặc bằng những que trắng mảnh.
Chưa kịp quan sát kỹ, thấy một nữ thi trôi ngửa mặt gần thuyền.
Nữ thi trông cũng khá xinh đấy chứ.
Không những xinh , mà còn quen mặt nha.
Đệt mợ, là Tống Phi Phi!
dùng tay mái chèo, nhanh chóng bơi qua vớt Tống Phi Phi lên.
Không lâu , thấy Trần Viễn Chương cũng đang trôi lơ lửng một bên.
Đợi đến khi kéo cả hai lên thuyền, mới thời gian quan sát nơi quỷ dị .
Chúng dường như đang ở trong một hang động ngầm, đầu đá nhũ lởm chởm, đá bám đầy tảo.
Những loại tảo phát ánh sáng xanh lờ mờ, khiến cho hang động tối đen miễn cưỡng thể rõ bóng .
"Avatar?"